Lại nói đến Quý Minh Xuân, sau khi cùng Trầm Ngọc Tiên cùng cách, cả nhà chuyển ra khỏi Vương Phủ, phải trở về tiểu viện mà hắn mua cho thiếp.
Không nghĩ đến họa vô đơn chí, ngay sau đó vài ngày, Quý Minh Xuân bị bãi chức quan do phạm sai lầm.
Thật ra trong lòng Quý Minh Xuân biết,cấp trên vì muốn lấy lòng Tề vương phủ mới cố ý bãi quan hắn.
Quý phụ Quý mẫu vài năm nay ở Vương Phủ đã có thói quen hưởng thụ, đột nhiên phải ở một khu tiểu viện, bên người chỉ có một bà tử hầu hạ cũng là đầy oán giận.
Tới khi Quý Minh Xuân bị bãi quan, bọn họ mới biết ở kinh thành bọn họ không là gì, tràn đầy hối hận, thúc giục Quý Minh Xuân cầu xin Trầm Ngọc Tiên tha thứ, một lần nữa cho Quý gia vào phủ.
Quý Minh Xuân thời gian này phải chạy vạy khắp nơi, vấp phải nhiều trắc trở, bây giờ hắn mới biết, không phải là quận mã thì ở kinh thành này hắn cũng không là gì.
Bởi vậy đành cắn răng đi Vương Phủ cầu kiến Trầm Ngọc Tiên.
Hôm nay Trầm Ngọc Tiên mới tốt lên một chút, có nha đầu đến bẩm báo:" Quận chúa, có Quý lang quân cầu kiến!"
Trầm Ngọc Tiên vừa nghe, lập tức nổi giận nói:" Quý lang quân cái gì? Phàm là họ Quý, toàn bộ đều đuổi ra ngoài."
Nha đầu không dám nói gì, liền lui xuống.
Quý Minh Xuân ở bên ngoài đợi hồi lâu, chỉ trông được một phen cửa đóng, then cài, liền biết Trầm Ngọc Tiên sẽ không để ý đến hắn, thở dài một tiếng, chậm rãi đi về.
Quý phụ Quý mẫu thấy Quý Minh Xuân không làm được gì, lại nghĩ đến vị thiếp đang mang thai kia, nếu không phải nàng ta quyến rũ nhi tử, thì sao một nhà họ bị đuổi ra khỏi Vương Phủ, rơi đến hoàn cảnh này? Bởi vậy tự nhiên là ghét bỏ vị thiếp này.
Quý mẫu vẫn ôm hi vọng, cùng Quý Minh Xuân nói:" Quận chúa hiện tại vẫn đang giận dữ, tự nhiên không đồng ý gặp ngươi, đợi mấy ngày nữa, ngươi lại đi van cầu nàng, không chừng lúc ấy nàng sẽ tha thứ cho ngươi? Đều nói nhất dạ phu thê bách nhật ân, có lẽ nàng không nhẫn tâm như vậy?"
Quý Minh Xuân suy nghĩ liền nói:"Vào lễ mừng năm mới, ta đến Phương gia chúc tết, nếu gặp mẹ đẻ Phương nương, nếu thông qua nàng để gặp Phương nương, cầu Phương nương hỗ trợ một chút, chuyện này có thể chuyển biến tốt một chút."
Quý mẫu vừa nghe, ánh mắt sáng lên nói:" Phương nương là người thiện tâm, không chừng sẽ giúp chúng ta một phen.
Quận chúa mang bệnh trong người, muốn tìm một lang quân tốt, ân ái sống tiếp cũng là không dễ.
Tất nhiên, lúc này Hạ Trọng Phương không biết mình lại bị người nhớ thương
Lúc này là gần cuối năm, các phủ đều bận rộn, Trầm Ngọc Tiên lúc này vẫn bị bệnh, không thể lo liệu phủ vụ.
Nàng mới tiếp nhận phủ,còn thiếu nhiều kinh nghiệm.
Vả lại nàng đang mang thai nên không dám làm lụng quá mức vất vả, sợ động thai khí, nên đành phải để cho Tất Nguyệt Nhan và Mai Đồng hỗ trợ lo liệu phủ vụ.
Tất Nguyệt Nhan và Mai Đồng ở trong cung mấy năm nay, tuổi tác mặc dù không lớn, nhưng trong lòng đều có tính toán, mới tới vương phủ, tự nhiên không dám lên mặt, chỉ cẩn thận nghe Hạ Trọng Phương sai khiến, Hạ Trọng Phương nhất thời không nhìn ra họ khác biệt, còn cảm thấy họ có bộ dáng trung bộc.
Hạ Trọng Phương thấy cácnàng nghe lời, lại đắc lực, liền thả lỏng tâm tình, đem phần lớn phủ vụ giao cho hai người bọn họ đi lo liệu.
Người hầu hạ trong phủ thấy Tất Nguyệt Nhan và Mai Đồng quản phủ vụ, lại là người trong cung ban thưởng xuống, cảm thấy hai vị này có lẽ là nhân tuyển cho vị trí trắc phi, xem điệu bộ này, không chừng về sau còn có thể áp đảo Vương Phi.
Tất Nguyệt Nhan, Mai Đồng rất nhanh cùng bọn hạ nhân giao hảo, đúng là đã có được một nửa quyền lực của Hạ Trọng Phương.
Trầm Ngọc Tiên bệnh đỡ di nhiều,lai nghe được ma ma đến học thoại nói Hạ Trọng Phương không thể xử lý phủ vụ, để Tất Nguyệt Nhan và Mai Đồng đi quản lý, còn nàng lại nhàn nhã, không khỏi tức giận,noi:" Thật sự là không làm được gì."
Trầm Hương lúc trước giúp Trầm Ngọc Tiên xử lý phủ vụ đã quen thuộc, nên đi hỏi thăm biết so với năm trước năm nay tốn thêm không ít bạc, liền đi bẩm báo Trầm Ngọc Tiên.
Trầm Ngọc Tiên vừa nghe lại nhíu mày, Tề vương phủ mặt ngoài nhìn phú quý, kỳ thật là cái thùng rỗng.
Nếu Hạ Trọng Phương xử lý không tốt, chỉ sợ rất nhanh trở thành lấy trứng chọi đá, khiến người chê cười.
Thấy mấy ngày nữa chính là chính là năm mới, Hạ Trọng Phương còn không an bài mọi việc thỏa đáng, chỉ dựa vào Tất Nguyệt Nhan cùng Mai Đồng, Trầm Ngọc Tiên muốn nằm thêm cũng không được, gọi Trầm Hương đỡ, ra cửa tìm Hạ Trọng Phương.
Hạ Trọng Phương đang ở trong phòng xem sổ sách, nghe Trầm Ngọc Tiên đến đây, lắp bắp kinh hãi, để Mạc ma ma đỡ Trầm Ngọc Tiên vào.
Trầm Ngọc Tiên vừa vào đến phòng liền nói:" Tẩu tử, như thế này gọi là trị gia hay sao? Đã qua hai bảy ngày, nhưng còn chưa định ra lễ tiến cung, các phủ khác đưa quà tặng người cũng không giải quyết tốt,đồ tết mặc dù đã chuẩn bị nhưng so với năm trước tốn thêm không ít bạc.
Người giải quyết mọi chuyện như vậy làm sao ca ca có thể bớt lo."
Hạ Trọng Phương nhất nhất giải thích.
nói quà lễ để tiến cung thật ra đã chuẩn bị chỉ là chưa ghi vào sổ sách, hơn nữa danh mục quà tặng của Giản phủ và phủ thái tử không hoàn toàn giống năm ngoái nên quà đáp lễ phải thêm thêm, bớt bớt cho phù hợp.
Trầm Ngọc tiên nghe, sắc mặt hòa hoãn hơn.
Hạ Trọng Phương thấy sắc mặt nàng lúc đầu không tốt, sớm bảo nàng ngồi ở trên noãn, lại đưa cho nàng ly trà nóng, hỏi:" Nhiều ngày nay, Quận chúa cảm thấy thế nào?"
Trầm Ngọc Tiên vốn không kiên nhẫn nhưng Hạ Trọng Phương vẫn ân cần, đành phải đáp:"Người không khỏe, khẩu vị cũng không tốt.
Phương ngự y cũng nói đây là do nhiều điều tích tụ mới sinh bệnh,cần chậm rãi điều dưỡng."
Hạ Trọng Phương thở dài, chính mình bị Quý Minh Xuân hưu, không nghĩ tới Trầm Ngọc Tiên và Quý Minh Xuân cũng không thể có kết quả tốt.
Trầm Ngọc Tiên nhìn Hạ Trọng Phương cũng nghĩ đến nàng là vợ trước của Quý Minh Xuân, nay lại trở thành tẩu tử của mình, thật sự là.......
Hai người trầm mặc một chút, nhất thời nhớ tới