Quý Minh Xuân nghe tin Hạ Trọng Phương sinh hạ nhi tử vẫn đòi cùng cách, không khỏi cười nói:" Nghĩ là đã leo lên cao nên mọi sự không cần lo lắng sao? Kết quả còn không phải vẫn bị hưu sao?"
Quý Minh Xuân trước đã hưu Hạ Trọng Phương, nhưng sau gặp lại ở Vương Phủ, thấy Hạ Trọng Phương trở nên vô cùng kiều diễm, lại gặp cảnh tượng nàng uy sữa mê người như thế, sau này, nhiều lần tỉnh mộng giữa đêm, trong mộng đều là bóng dáng của Hạ Trọng Phương, vậy nên càng không có biện pháp buông xuống.
Đến hôm nay vẫn tâm tâm niệm niệm, suy tính biện pháp để có lại nàng, chỉ là đối phương đã thành Vương Phi, muốn tính kế cũng không phải là chuyện đơn giản, nhưng nếu đối phương cùng cách, muốn thu nàng vào tay sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Quý Minh Xuân suy đi nghĩ lại liền phái người lặng lẽ gửi cho Vương Du một phong thư, hẹn gặp mặt ở tửu lâu.
Vương Du nhận được thư của Quý Minh Xuân, trầm ngâm hồi lâu liền quyết định, hôm sau đúng hẹn sẽ đến tửu lâu gặp mặt.
Quý Minh Xuân đã ở trong sương phòng sau tửu lâu, thấy Vương Du dẫn một a hoàn tới liền cười nói:" Vương cô nương quả nhiên đúng hẹn."
Vương Du để a hoàn canh giữ ở cửa, còn nàng thì đến ngồi đối diện với Quý Minh Xuân, nói:" Quý lang có chuyện gì cần nói với ta thì mau nói bởi ta chỉ có thể ra ngoài một lát."
Quý Minh Xuân cũng không nhiều lời, chỉ nói:" Phương nương ầm ĩ muốn cùng cách, một khi như vậy, khi ngươi vào cửa liền có thể nuôi dưỡng tiểu công tử, tự nhiên có thể phù chánh thành Vương Phi.
Cơ hội tốt như vậy là không thể bỏ qua."
Vương Du nói:" Chuyện này, không nhọc Quý lang phí tâm, muốn cùng cách hay không, Vương gia tự có chừng mực."
Quý Minh Xuân cười nói:" Không thể nói như vậy.
Phương nương sinh tiểu công tử, khó lòng mà không suy nghĩ cho hắn, tương lai có lẽ sẽ hòa hảo lại với Vương gia, trở về Vương Phủ? Và lại sau khi lớn lên tiểu công tử tự muốn tôn kính thân mẫu, ngươi coi như là người nuôi dưỡng tiểu công tử cũng sẽ xếp sau mà thôi."
Vương Du nhàn nhạt nói:" Quý lang đã có biện pháp tốt?"
" Tự nhiên." Quý Minh Xuân nhìn Vương Du nói:" Một khi bọn họ cùng, ngươi phải giúp ta, khiến Phương nương ủy thân cho ta, như thế nàng sẽ không có mặt mũi gặp lại tiểu công tử và Vương gia.
Địa vị của ngươi ở Vương Phủ cũng sẽ an ổn."
Vương suy nghĩ một chút nói:" Nương ta nói Phương nương sinh non nhưng tiểu công tử cường tráng, không giống sinh non chút nào.
Ngươi cũng có thể tung tin đồn nói Phương nương chưa lập gia đình đã mang thai, bởi vậy tiểu công tử là đủ tháng.
Và lại trước đây Phương nương và Phương ngự y rất gần gũi,...!Chỉ cần lời đồn được tung ra, ta không tin Vương gia không nổi lên nghi ngờ.
Một khi Vương gia có lòng nghi ngờ, Phương nương lại kiên trì muốn cùng cách, dĩ nhiên họ sẽ cùng cách.
Danh tiếng nàng như thế, lại cùng cách, ngươi nghĩ muốn thu nàng cũng dễ dàng."
Quý Minh Xuân nghe xong rất mừng rỡ, vỗ tay nói:" Vương cô nương không hổ là tài nữ, quả nhiên là kế hay."
Vương Du cười một tiếng liền cáo từ.
Quý Minh Xuân về đến nhà, đúng lúc Trần Hiên tới chơi, hai người lại mật đàm một phen.
Quý Minh Xuân nghe đồn La đạo trưởng vốn là người của Tứ Vương Gia, nói:" Hoàng thượng đã tín nhiệm La đạo trưởng như vậy, chỉ cần La đạo trưởng ở trước mặt hoàng thượng nói lời tốt cho Tứ Vương Gia, lo gì đại sự không thành?"
Trần Hiên cười khổ nói:" Người người cho là La đạo trưởng là người của Tứ Vương Gia nhưng thật ra La đạo trưởng là người của hoàng thượng, không có liên quan đến Tứ Vương Gia.
Năm đó, hoàng thượng vi phục xuất tuần, tình cờ gặp được La đạo trưởng, trò chuyện với nhau rất hợp.
Bởi vậy sau này hoàng thượng vẫn luôn tìm kiếm La đạo trưởng.
Sau đó hoàng thượng biết La đạo trưởng đã đến đất phong của Tứ Vương Gia, bởi vậy mới để cho Tứ Vương Gia thay mình tìm kiếm.
Tứ Vương Gia vừa tìm được La đạo trưởng liền cho người hộ tống vào kinh.
Người ngoài không biết mới cho rằng La đạo trưởng là người của Tứ Vương Gia."
Quý Minh Xuân mở miệng nói:" Nói như thế, Tứ Vương Gia muốn vào kinh thành là chuyện không thể trông mong vào La đạo trưởng?"
Trần Hiên nói:" Tứ Vương Gia muốn vào kinh thành chỉ có hai con đường, một là thái tử chết, hoàng thượng phong Tứ Vương Gia làm thái tử.
Hai là, kinh thành đại loạn, Tứ Vương Gia mang binh vào thành bảo vệ hoàng thượng."
Quý Minh Xuân nói:" Nếu đại loạn tất máu chảy như nước.
Mà Vi Thanh Nhĩ nắm trọng binh, nếu hắn cùng Tề vương liên thủ, Tứ Vương Gia chưa chắc đã có phần thắng, mọi việc cũng không dễ dàng."
Trần Hiên nói:" Nếu hoàng thượng chán ghét mà phế thái tử, tìm kế để thái tử chết cũng không quá khó khăn."
Quý Minh Xuân nóng lòng, nếu chuyện của Tứ Vương Gia thành, mình tất nhiên sẽ có thể ôm mỹ nhân về nhà.
Lại nói, Thái Phó phu nhân và Vi Thanh Mi nói chuyện một phen, đối với hành động của Tiểu Ngọc Lan càng thêm nghi ngờ.
Mấy ngày sau, Thái Phó phu nhân đi thăm Hạ Trọng Phương, biết được nàng vẫn ầm ĩ muốn cùng cách, không khỏi lắc đầu thở dài.
Thẩm tử nói với Thái Phó phu nhân:" Lão phu nhân, ngài giúp ta khuyên nhủ Phương nương đi.
Trước kia nàng hiền lành dễ nói chuyện, giờ lại quật cường khiến người ta đoán không ra."
Thái Phó phu nhân nhìn Trầm Tử Trai nói:" Vương gia, trước kia Phương nương lương thiện, dễ nói chuyện, đó là bởi vì nàng đối với ngươi hữu tình, cũng tin tưởng ngươi sẽ đối với nàng cũng là hữu tình, bởi vậy, với nàng cái gì cũng tốt, cũng nguyện ý vì ngươi mà hy sinh.
Vậy nên khi Giản gia nhận nàng, rõ ràng nàng có thể không làm vú nương nữa nhưng vẫn tình nguyện dù bị người giễu cợt cũng muốn tiếp tục làm bà vú, chỉ hy vọng thân ngươi ngươi tốt hơn.
Hiện nay quật cường là bởi vì ngươi đã tổn thương nàng, nàng không tin ngươi nữa.
Không tin ngươi sẽ không lui nửa bước, cũng sẽ không hy sinh vì ngươi nữa."
Trầm Tử Trai như bị dội một gáo nước, cách hồi lâu mới nói:" Lão phu nhân, ngài giúp ta khuyên nàng một chút! Nàng hiện giờ là Vương Phi, muốn cùng cách không phải là chuyện đơn giản, mà ta cũng không thể nào cùng cách với nàng.
Nàng nãi sống ta, giờ lại có hài tử, sao có thể cùng cách được?"
Thái Phó phu nhân gật đầu một cái, liền đi gặp Hạ Trọng Phương.
Hạ Trọng Phương thấy Thái Phó phu nhân tới, rất mừng rỡ, cười nói:" Tổ mẫu, mới vừa rồi ta còn nói với Tiền ma ma, canh táo đỏ lần trước tổ mẫu nấu uống rất ngon, nữ đầu bếp nấu không ra được cái mùi vị đó, thì người đã tới rồi."
Thái phó phu nhân cười nói:" Món khác ta không dám nhận là giỏi nhưng món canh táo đỏ này đúng là sở trường của ta.
Năm đó biết tổ phụ ngươi thích uống canh này, ta cố ý khổ công học tập, đến nay tổ phụ ngươi vẫn còn thích uống đấy!"
Cười nói một lát, Thái Phó phu nhân liền đi xem Hiền ca nhi, thấy dáng dấp của hắn đã lớn hơn rất nhiều so với lúc sinh, không khỏi thở dài nói:" Mới mấy ngày không thấy, hắn lớn hơn rất nhiều!"
Tiền bà cười nói:" Vương Phi ăn ngon.
sữa cũng tốt bởi vậy Hiền ca nhi mới mập mập trắng trắng không phải sao?"
Thái Phó phu nhân hỏi chuyện biết Trầm Ngọc Tiên mấy ngày nay đều ân cần, cũng không mượn cớ làm khó người bên cạnh Hạ Trọng Phương nên cũng yên lòng.
Đơi Hiền ca nhi ăn no rồi ngủ, đám người Tiền bà tử cũng lui xuống, Thái Phó phu nhân nói với Hạ Trọng Phương:" Phương nương, con vẫn còn nháo muốn cùng cách sao?"
Hạ Trọng Phương cúi đầu không nói, một hồi lâu mới trả lời:" Vương gia hành xử như vậy là không đem ta để ở trong lòng, ta tự nhiên muốn cùng cách."
Thái Phó phu nhân cười khổ nói:" Phương nương, ngươi quá ngây thơ rồi!"
Hạ Trọng Phương ngẩng đầu lên nói: Tổ mẫu, ta biết, ta là Vương Phi, muốn cùng cách không dễ, nhưng thật sự Vương gia đã khiến ta tổn thương quá nhiều."
Thái Phó phu nhân nói:" Nếu ngươi thật sự muốn cùng cách, thật ra thì cũng có thể, nhưng hài tử nhất định không thể mang đi, chỉ có thể để lại cho Vương gia nuôi dưỡng, ngươi chịu được sao?"
Mấy ngày nay, Hạ Trọng Phương đã hiểu rõ, cũng biết, Trầm Tử Trai sẽ không thể nào để cho nàng mang hài tử đi.
Nhưng nàng lại không thể chấp nhận chuyện này.
Thái Phó phu nhân thở dài nói:" Vương gia làm sai, chịu xin lỗi ngươi, lại tìm mọi cách dụ dỗ ngươi thật ra thì đã là khó có được.
Thế gian này còn nhiều nam tử bạc tình, Vương gia đã không tính là quá kém.
Và lại vì hài tử, ngươi nên tha thứ cho hắn lần này."
Hạ Trọng Phương ngậm miệng, không chịu nói nữa.
Thái Phó phu nhân thấy vậy chỉ đành nói:"Ngươi thật không muốn để ý đến hắn, thì không cần để ý tới, chỉ cần ngồi vững vị trí Vương Phi, hảo hảo nuôi dưỡng Hiền ca nhi là tốt rồi, tương lai cũng sẽ có Hiền ca nhi làm chỗ dựa."
Vừa nghe Thái