Sau khi Trầm Tử Trai dâng sổ nói tra ra người bắn độc tiễn là thị vệ phủ thái tử, đem mũi nhọn chỉ vào phủ thái tử, Tô Thục phi liền phái Đới Công Công ra ngoài cung một lần nữa để hắn truyền cho Trầm Tử Trai một tin khác.
Trầm Tử Trai nghe xong, không khỏi thất kinh, quả nhiên Tô Thục phi không phải là người đơn giản, có lẽ thái tử thật sự sẽ chết trong tay nàng ta.
Lúc trước, tuy nàng đứng về phía Tứ Vương Gia, nhưng quả thật đã không ra tay hại mình.
Bây giờ nàng nguyện ý nâng đỡ mình, có lẽ vì tin tưởng sau này mình sẽ đối xử tử tế với Tô gia và tôn nàng làm Thái Hoàng Thái Hậu.
Ngay sau đó, Trầm Tử Trai liền phân phó cho Tô Lương, để hắn phái người quan sát kỹ động tĩnh của phủ thái tử.
Bên kia sẽ để mật thám điều tra động tĩnh của Tứ Vương Gia.
Lần này, hắn sẽ liên thủ cùng Tô Thục phi, để lật đổ thái tử và Tứ Vương Gia.
Hai người này ngã xuống thì chỉ còn hai vị Vương gia còn sống có tư chất vô cùng bình thường, không có lòng tranh đấu, tự nhiên sẽ không vào kinh.
Khi đó, hoàng thượng cũng chỉ có thể lập Hoàng thái tôn lên ngôi vua.
Trầm Tử Trai nghĩ, Cảnh Tông hoàng đế sủng ái hắn như vậy, nếu lập Hoàng thái tôn, chỉ cần các đại thần không phản đối, hắn chác chắn có thể thượng vị ( lên làm vua).
Hạ Trọng Phương cũng đã cho người gọi Phương Chấp Tâm, để Phương Chấp Tâm truyền lời, giúp nàng hẹn gặp Phương đại hộ.
Phương đại hộ đại hộ vốn tên là Phương Đại Diện, hắn vô cùng ghét tên của mình nên đã từng sửa tên, nhưng mọi người vốn đã quen với tên cũ của hắn, nên bất đắc dĩ hắn vẫn bị gọi là Đại Diện, chỉ đành phải chấp nhận như vậy, Đại Diện thì Đại Diện đi, ai kêu cha hắn lúc ấy tuy có tiền nhưng lại không có học thức, đặt tên cho ba con trai lần lượt là Đại Diện, Nhị Diện, Tam Diện ( tức là một mặt, hai mặt, ba mặt).
Nhưng Phương lão cha không có học thức là thuộc về không có học thức, ông lại có một tay kiếm tiền, cứ yên tĩnh kiếm được một khoản gia sản.
Tới khi nhi tử lớn lên, cũng có thể cho mỗi người một ngôi nhà, mỗi người một phần gia tài.
Phương Đại Diện cũng là một người buôn bán kỳ tài, sau mấy năm đã khiến gia sản lớn hơn gấp mấy lần, chỉ cần hắn có dã tâm, chắc chắn sẽ không cam lòng vẫn làm thương nhân.
Bởi vậy, hắn đã chi một khoản bạc để làm một tán quan ( quan nhàn tản).
Nhưng kinh thành này, không thiếu nhất chính là các loại tán quan, các quan thật sự có phẩm cấp cũng không đem bọn họ để vào mắt.
Kể từ khi biết Hạ Trọng Phương thông qua Phương Chấp Tâm để hẹn gặp mặt mình, Phương đại hộ cũng có hỏi thăm về chuyện của Tề vương phủ.
Trong lòng thầm nghĩ, nếu giống như tin đồn bên ngoài thì hoàng đế muốn phế thái tử, mà Tề vương là Hoàng thái tôn, nếu Phương gia có thể trèo lên Tề vương phủ, con cháu đời sau sẽ có thể trở mình.
Bởi vậy, trước kia hắn vẫn khích lệ Tiểu Ngọc Lan thường đi lại với Vương Phủ, đợi Hạ Trọng Phương sinh hạ nhi tử, có thể đứng vững trong Vương Phủ, hắn sẽ nâng đỡ Tiểu Ngọc Lan, mươn Tiểu Ngọc Lan để thiết lập mối quan hệ với Hạ Trọng Phương, cùng hợp tác với Tề vương phủ.
Nhưng vạn vạn không nghĩ tới, Tiểu Ngọc Lan không phải là thân mẫu của Hạ Trọng Phương, mà là thân mẫu của Vương Du.
Đối với phủ thái tử, Phương đại hộ không có một chút hảo cảm.
Bởi vì, Phương lão cha đã chết trong tay một vị quản sự phủ thái tử.
Năm đó, Phương lão cha và vị kia cùng trông nom một cuộc làm ăn, quản sự tham tiền, không muốn chia tiền nên mượn cớ vu hãm Phương lão cha, đánh Phương lão cha một trận roi, sau khi về nhà, không lâu sau Phương lão cha liền chết bệnh.
Bởi vì chuyện này, Phương đại hộ càng kiên định muốn khi còn sống, có thể làm một chức quan to một chút, để không đến mức bị một quản sự nho nhỏ của phủ thái tử cũng có thể thu thập.
Hôm nay, Phương Chấp Tâm tới nói cho Phương đại hộ đại hộ chuyện Vương Phi Tề vương phủ muốn gặp mặt hắn một lần, Phương đại hộ có cảm giác cơ hội đã tới.
Tề vương phi là ai? Lúc trước Tề vương phi chính là tú nương trong phủ bọn hắn, nhưng ngắn ngủn hơn một năm, qua vài lần biến hóa, đã trở thành Vương Phi.
Cuộc sống quả là tràn đầy kinh hỉ!
Phương đại hộ có lòng tin, nhờ phúc khí thần kỳ của Vương Phi, sau này Phương gia cũng sẽ đi lên con đường thần kỳ.
Hạ Trọng Phương không biết mình trong mắt Phương đại hộ đã là một nhân vật thần kỳ, vẫn đang tự hỏi mình phải thử dò xét Phương đại hộ như thế nào, để hắn đáp ứng cho Phương Chấp Bình trở thành Quận mã, hơn nữa sẽ giúp Tề vương phủ nuôi quân.
Lúc này, có một a hoàn đến bẩm báo:" Vương Phi, Phương tán quan và Phương cô nương đã tới!"
"Mau mời!" Hạ Trọng Phương vội nói a hoàn để phụ tử Phương đại hộ đi vào.
Phương đại hộ mới bước vào Vương Phủ, đã kích động không thôi, cơ hội chính là đây, hôm nay có thể đi vào Vương Phủ, sau này là có thể thườngxuyên lui tới.
A hoàn dẫn bọn họ vào phòng khách, bởi vì Phương Chấp Tâm thường tới Vương Phủ nên rất quen thuộc, nhất thời nhẹ giọng nói với đối Phương đại hộ:" Phụ thân, Vương Phi hiền hoà, cũng là người dễ nói chuyện, phụ thân không cần phải quá căng thẳng."
Phương đại hộ nói nhỏ:" Phụ thân không căng thẳng mà là đang có chuyện cần suy nghĩ."
Được rồi, muốn suy nghĩ đến nỗi hai cái chân thiếu chút nữa vấp chung một chỗ! Phương Chấp Tâm nói thầm, nàng không thể làm gì khác hơn là cẩn thận coi chừng Phương đại hộ, sợ hắn thật sự sẽ vấp ngã ở cửa của Vương Phủ.
Hạ Trọng Phương đang ngồi, rất nhanh có tiếng a hoàn bẩm báo người đã tới, nàng mới vén rèm bước ra.
Phương đại hộ đứng cạnh nha hoàn, vẫn đợi lên Hạ Trọng Phương lên tiếng mới đi vào.
Khi a hoàn nói:" Mời vào!"
Phương đại hộ hít một hơi rồi đi vào, Phương Chấp Tâm cũng theo sau.
" Tham kiến Vương Phi!" Phương đại hộ thấy chính giữa đại sảnh có một vị thiếu phụ đang ngồi, liền biết đó là Hạ Trọng Phương, nhưng không dám nhìn kỹ mà vội vàng hành lễ.
Hạ Trọng Phương đợi hai cha con Phương đại hộ hoàn lễ liền mời bọn họ ngồi xuống.
Phương đại hộ ngồi xuống, cũng đã có chút trấn định lại, mở miệng hỏi:" Vương Phi triệu kiến tại hạ, không biết có gì phân phó?"
Hạ Trọng Phương cho a hoàn phụng trà lui xuống, bên người chỉ để lại Tiền bà tử và Linh Chi, lúc này mới nói:" Là như vậy, mấy ngày trước đây, Chấp Bình có đến vương phủ, đã tặng cho Quận chúa một vòng tay trên có khắc tên Quận chúa, cực kỳ tinh xảo.
Quận chúa cho là bình thường nên nhận lấy.
Nhưng sau đó, nàng đến cửa hàng xem đồ trang sức đeo tay, trong lúc vô tình biết được vòng tay này là do Chấp Bình đặt làm, vì đặc biệt muốn đưa cho Quận chúa.
Quận chúa bất an nên muốn trả lại vòng tay, nhưng bởi vì vòng tay