Hai ngày sau.
Nhóm ba người Tần Hải Đường tràn đầy tự tin đứng trước cửa để đợi nghênh đón khách.
Đồng Khả Nhạc nói thì thầm vào tai cô: "Đường Đường, hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta khai trương, có khi nào sẽ không có mối làm ăn không?"Cái này tớ cũng không biết trước được!"Đạt Ý đứng từ xa nhìn lại, nói một cách chắc như đinh đóng cột: "Sẽ không có chuyện đó đâu!"Quả nhiên, chưa đầy một phút sau, người của Ô Ương Ương đã tụ tập đông đủ tại đây, mọi người chen chúc túm tụm lại vì sợ rằng sẽ không vào được, may mà có Đạt Ý cho nên Tần Hải Đường và Đồng Khả Nhạc mới tránh được việc bị người khác xô ngã.
Thời gian một buổi sáng trôi qua, ba người cùng thả mình trên chiếc ghế sô pha dài mềm mại để nghỉ ngơi.
"Đường Đường, thế này cũng quá nhiều người rồi, từ người già đến trẻ nhỏ, tầm tuổi nào cũng có đủ, nhưng nhu cầu của họ mỗi người mỗi khác, cứ rối loạn hết cả lên, nên làm như thế nào bây giờ? Chúng ta cũng sắp biến thành ma đến nơi rồi!""Đừng nói nữa, Khả Nhạc, tất cả những gì chúng ta gặp phải trong buổi sáng ngày