Hai người cẩn thận so sánh hai khối ngọc nhưng không thấy có gì đặc biệt cả.
Tần Hải Đường bỗng nhiên tỉnh ngộ, cô đập một cái vào trán:"Nhất định là do con ma nữ kia làm rơi, em đã nói mà, làm sao mà cô ta có thể luyện thành ác quỷ nhanh như vậy được.
""Lẽ nào hai miếng ngọc có thần giao cách cảm?"Trong lúc mọi người vẫn đang nghi ngờ, chuông điện thoại của Lệ Thù đột nhiên vang lên:"Có việc gì?"Chỉ nghe tiếng Trang Nhất khóc lóc qua điện thoại:"Cậu ba, tôi đã báo cảnh sát rồi, nhưng bọn họ lại nghĩ tôi là kẻ tình nghi và giam giữ tôi.
""Anh mau đến đây bảo lãnh cho tôi với!"Nghĩ đến chủ ý ngu ngốc kia của Trang Nhất, Lệ Thù tức giận không chịu được, có thể nghe cuộc điện thoại này là đã cho anh ta mặt mũi lắm rồi.
Trang Nhất hèn mọn chờ đợi câu trả lời của cậu ba nhà mình nhưng không ngờ thứ chờ đợi anh ta chỉ là tiếng chuông tút tút.
Mấy chục năm sống trên đời, Trang Nhất chưa bao giờ tuyệt vọng đến thế.
Anh ta âm thầm than thở, biết vậy đã gọi điện cho cô Hải Đường rồi, nói không chừng còn có một chút hy vọng.
Bây giờ thì hay rồi, chỉ có thể mặc cho số phận mà thôi!Nửa tiếng sau.
"Này này, tên kia ra đây đi, có người bảo lãnh cho anh rồi!"Gì cơ? Trang Nhất ngơ ngác đi theo cảnh sát đến phòng chờ.
Khoảnh