Trong nhà, ông Trần đang nằm thẳng đờ trên giường, cơ thể thỉnh thoảng sẽ co giật vài cái, đôi mắt lờ đờ nhưng lộ rõ vẻ sợ hãi.
Ông ta liên tục nói: "Đừng tìm tôi, đừng tìm tôi!"Ấn đường chuyển sang màu đen, đôi môi xanh tím, rõ ràng là ông ta đã bị biến thành một con rối để cho người ta điều khiển rồi.
Tần Hải Đường cố gắng tiến vào tâm trí của ông Trần, nhưng lúc này ông ta đã hoàn toàn mất đi ý thức.
Có người phụ nữ ở đây, cô cũng không tiện sử dụng huyền thuật.
Vì vậy cô bỗng nảy ra một ý tưởng và thì thầm vào tai Đồng Khả Nhạc:"Cậu đưa bà ta đi ra ngân hàng rút tiền đi, đến ngân hàng nào cách xa một chút, giúp tớ kéo dài thời gian.
"Đồng Khả Nhạc làm động tác ok, người phụ nữ nghe nói rút 100 vạn thì lập tức đi theo cô ấy.
Có những thứ chỉ có tận mắt nhìn thấy mới tin là thật, vì thế Tần Hải Đường cũng không đuổi Đạt Đáp đi ra ngoài.
Tần Hải Đường lấy bút lông sói ra rồi thuận tay ném một cái, một lá bùa màu vàng xuất hiện ngay trước mắt cô.
Không lâu sau, một lá bùa hồi hồn đã được vẽ xong, cô khẽ nhúc nhích đầu ngón tay, một