"Vù vù vù vù"Trang Nhị lái vài chiếc máy bay trực thăng lượn vòng vòng quanh khu ngoại ô.
Anh ta đậu máy bay vòng quay chiếc xe, tạo thành một vòng tròn bao vây.
Thấy ông chủ bắt đầu hoảng sợ, đám thuộc hạ của Bả Tử Lý biết không thể chạy trốn, chỉ có thể ngoan ngoãn tước vũ khí đầu hàng.
Bàn tay cầm súng của Bả Tử Lý không ngừng run lên, hắn không ngờ rằng mình lại bị mai phục!Bả Tử Lý xoay người muốn chạy nhưng Lệ Thù không để cho hắn có cơ hội:"Hừ! Muốn chạy ư!"Mắt Lệ Thù hơi nheo lại, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Anh nhanh chóng sải bước về phía trước, thúc mạnh một nhát, cằm của Bả Tử Lý lập tức bị trật ra.
Nhân lúc hắn đang đau đớn, anh đã giật lấy khẩu súng lục.
Khẩu súng lục đen bóng xoay qua xoay lại trong tay anh, sau đó yên vị chĩa vào đầu của Bả Tử Lý.
Lúc này, hắn không còn quan tâm đến chiếc cằm đang đau nhức kia mà vội vàng quỳ trên mặt đất, đau khổ cầu xin: "Xin cậu ba tha cho tôi, tôi không cần đất ở phía Thành Nam nữa, chỉ cần cậu bỏ qua, cậu muốn tôi làm gì cũng được.
”Tần Hải Đường vẫn luôn ở trên xe quan sát tình