Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________
Lớp 11 cùng Lý Bình Xuyên chia tay năm ấy.
Tảo Tình không nghĩ tới có một ngày còn sẽ cùng anh ở bên nhau, anh là người không có khả năng nhất, nhưng thực thực tại tại, cô cùng anh đã tái hợp.
Điều duy nhất khiến cô cảm thấy vui mừng chính là, Lý Bình Xuyên không mang cô đi khách sạn, mà là trở về nhà.
Là nhà anh.
Một mình anh, không có phụ nữ.
Đương nhiên.
Hiện tại có thêm cô trong đấy.
Áo khoác Tảo Tình ném ở trên xe, áo lông trên người không đủ ấm áp, đặc biệt là dưới tình huống một nửa bị vén lên, bụng cô không có thịt, nhưng hai bên sườn có, có thể bị nhéo lên thành một mảnh nhỏ, không phải bộ dáng không xương, ngực so với mấy năm trước lớn hơn một chút, khi đó, Lý Bình Xuyên còn có thể nhào nặn được.
Dưới tình trạng không bật đèn, cô chỉ có thể dựa vào mùi mà phán đoán mình đang ở trong hoàn cảnh nào, nệm rất mềm, ga trải giường dưới người có lẽ vừa mới thay, mùi hạt cô đọng vẫn chưa biến mất.
Lý Bình Xuyên không giống như khi còn đi học ôn nhu cẩn thận như vậy.
Suy cho cùng đã qua cái tuổi hai mươi tuổi, sẽ thành thục một chút, nóng nảy một chút, không kỳ lạ.
Tay anh từ vạt áo Tảo Tình chui vào, lần này là không kiêng nể gì, mà kéo mép áo lông cuộn lên, da thịt bại lộ trong không khí, cô lạnh đến mức phát run.
Khi bên trái nhũ thịt bị nắm lấy, theo bản năng mà "Ưm" một tiếng, rất mềm, tầng tầng lớp lớp được kéo ra, nhào nhào nặn nặn.
Động tác Lý Bình Xuyên có chút chậm chạp, sau đó, cúi người xuống, dùng đầu gối đè lên một bên chân cô, khi cọ xát, khóa kéo thắt lưng luôn xẹt qua eo cô, anh dùng miệng ngậm lấy đầu v*, như ăn anh đào, trước liếm, sau dùng hàm răng cọ xát.
Trên móng tay của Tảo Tình có màu sắc rực rỡ, hiện tại toàn bộ đều vùi vào tóc của anh, cô đang cống hiến hết mình cho cuộc tình muộn màng này, nhưng cũng không tránh khỏi cảm thấy thương cảm.
Từ chiếc quần đồng phục học sinh có dây thun cho đến chiếc quần có thắt lưng như bây giờ, Lý Bình Xuyên đã trải qua mấy người phụ nữ, mới có thể giác ngộ được như bây giờ.
Đây là tình một đêm, hay là khơi lại tình cảm xưa cũ.
Cô vậy mà không dám hỏi.
Sợ giống như lần trước, bị anh đuổi ra ngoài.
Cô còn đang xuất thần, tay Lý Bình Xuyên đã sờ đến nút thắt giam cầm hai khối nhũ thịt, anh rất điêu luyện, ngón tay luồn qua, nhẹ nhàng, chờ khi nó có khe hở, lại buông ra.
Dễ như trở bàn tay.
Tảo Tình quần áo không chỉnh tề, anh thì một cúc áo cũng chưa cởi bỏ.
Không biết có phải muốn cùng anh phân cao thấp hay không, cô duỗi tay muốn cởi đi cúc áo, còn chưa kịp chạm vào, đã bị Lý Bình Xuyên bắt lấy cổ tay, đưa lên đỉnh đầu.
Anh ngẩng mặt lên, khuôn mặt là một mảnh thanh tú khiến người ta kinh ngạc nhất, là vòng đi vòng lại, sau khi gặp qua đủ loại người, vẫn là sẽ có cái gì đó khiến lòng người chỉ hướng về nó.
Nhưng hiện tại trên môi ướt át, là do liếm ngực nhũ của cô tạo thành, cho nên trong thanh tú, đã xen lẫn chút sắc dục.
"Đừng nhúc nhích."
Anh lăn lăn yết hầu mới nói.
Ba chữ rất lưu loát.
Tảo Tình xoay chuyển cổ tay, phát hiện không rút ra được, toàn thân nóng ran khó chịu, "...!Anh cởi quần áo của tôi, sao bản thân không cởi?"
Thời gian đóng băng.
Lý Bình Xuyên nhìn mặt cô, chậm rãi cúi xuống câu lấy môi, lại cắn cắn, nụ hôn chậm rãi rơi xuống khóe môi cô, sau đó cắn cô, trong lúc hôn, cô mơ hồ nghe thấy anh nói, "Cô một hai phải như vậy thiếu thao có phải hay không?"
Một nửa môi cô bị anh giữ lấy, liếm láp cắn xé, đầu lưỡi liều mạng quấn lấy khoan thai, lực đạo lại mạnh, cô thở hổn hển, rồi lại cảm thấy nơi nào đó ẩn ẩn đau.
Vì thế nói: "Anh sao lại mắng tôi..."
Lý Bình Xuyên lại bắt đầu hôn từ trên trán cô, đến nỗi từng tấc da thịt của cô đều dính mùi vị của chính anh, "Thiếu thao tới độ này."
Anh vẫn là quá hiểu cô.
Anh biết cô sẽ dùng cách thức này, chiếm lấy sự thương cảm thương hại, sau đó khiến anh thương tiếc.
Làm không được.
Hiện tại, chiếm hữu so với thương tiếc càng quan trọng hơn.
Lý Bình Xuyên tìm thấy được cúc quần của cô, khi bung ra còn kèm theo tiếng thở dốc giao hòa lẫn nhau, một chút màu trắng của nội y lộ ra, cùng với da thịt trắng nõn bên hông cô khá giống nhau.
Nụ hôn rơi xuống từ má xuống cổ, rồi đến eo, rất nhanh từ eo dán tới mảnh đất hình tam giác.
Tảo Tình lại đột nhiên nghĩ đến cái gì, chậm chạp mà sờ sờ cổ Lý Bình Xuyên nhận ra sự do dự của cô, anh mới ngẩng đầu nhìn cô, nhìn thấy cô hoảng loạn, "Tôi hôm nay không có mặc màu đen...!Có phải hay không không gợi cảm?"
Không có ánh sáng.
Anh căn bản nhìn không thấy nội y cô mặc là màu gì.
Nhưng anh có thể lờ mờ sờ sờ chất liệu của vải, tiểu huyệt giữa hai chân đã ướt đẫm, thời điểm ngực bị xoa đầu liếm láp đã rối tinh rối mù rồi.
Những hoa văn đỏ rực kia giống như dâu tây, thật sự không gợi cảm, nhưng loại dục vọng thuần khiết này lại càng thêm quyến rũ.
Cô không nói, Lý Bình Xuyên còn không chú ý.
Hiện tại nhìn thấy rồi, cơ thể càng nóng hơn.
Lý Bình Xuyên cuối cùng cũng bằng lòng giơ tay cởi từng cúc áo, anh cởi ra ba cúc, vừa vặn lộ ngực ra, anh ôm lấy nửa thân trần trụi của Tảo Tình, cởi áo len ra, nhiệt độ cơ thể và cả da thịt của anh vẫn y như trong trí nhớ của cô.
Tảo Tình nghĩ, cô là khuất phục với cơ thể và khuôn mặt của Lý Bình Xuyên.
Điểm này không ai có thể so bì được.
Khớp xương anh rất sắc bén, dán sát đến nơi mẫn cảm nhất của Tảo Tình nơi mà hiếm khi bị dị vật đụng vào, không đau, như đã biết trước điều gì đó, vẫn là tiến triển theo trình tự, nhưng cô vẫn sợ hãi, sợ hãi vì cô mấy năm nay đối với chuyện giường chiếu không có chút gì tiến bộ, còn Lý Bình Xuyên đã thân kinh bách chiến.
Khiến anh chế giễu.
Tảo Tình ôm lấy cổ Lý Bình Xuyên, nửa ngồi ở trên đùi anh, môi bị anh hôn đến không còn cảm giác, miệng huyệt kia đã lâu không được xâm nhập giờ đây đã chảy đầy nước, khi cọ xát vào nơi đầy kinh mạch, lỗ chân lông cả người đều co chặt, khát vọng được âu yếm, được hôn môi, được xỏ xuyên qua.
Cái này đều là Lý Bình Xuyên có thể cho cô.
Anh thậm chí không kịp làm rộng ra, Tảo Tình độ ẩm đã đủ, kích thích nơi đấy tìm kiếm lối vào đến để có thể xông vào, nước chảy ra quá ít, quá khó khăn để chen vào, Tảo Tình khẽ nhếch môi, hơi thở rời rạc, "...!Đã lâu không làm, anh nhẹ chút nha."
"Đừng nói cái này, tôi không muốn biết cô lần trước là khi nào, với ai."
Lý Bình Xuyên ôn nhu bị cô một câu cắt đứt.
Vốn là tiến triển theo tuần tự, hiện tại chỉ nghĩ thô bạo, anh nắm vai cô, nâng mông căng tròn lên, bỗng nhiên ấn xuống, nhục huyệt no đủ mà ướt nóng, nếp uốn bị san phẳng một nữa, mà anh, cũng chỉ tiến vào một nửa.
Thật chặt, giống như chưa từng bị khai phá qua, cùng lần đầu tiên của bọn họ rất giống, duy nhất khác nhau chính là, anh không hỏi lại cô có đau hay không.
Chỉ nắm lấy vú, khóc nhọc thở, "Thả lỏng một chút...!Khẩn trương quá rồi."
Tảo Tình nghe rõ âm thanh hừ hừ, lay động eo, một chút cọ xát đi vào, rõ ràng đã bị khống chế, vẫn còn nói câu, "...!Mang bao vào."
Thân thể bất ngờ bị đưa xuống.
Trên dưới đều bị trói buộc, ở loại chuyện này, Lý Bình Xuyên muốn chiếm cứ quyền chủ đạo, anh không mang, lại còn một chút rồi một chút thao lộng một