Từ góc nhìn của Tảo Tình, Triệu Nguyên Trình chính là khắc tinh của cô.
Từ nhỏ đến lớn đều khắc cô.
Thời gian này, vậy mà cũng có thể bởi vì khoá cửa mất điện lại tìm không thấy chìa khóa loại chuyện nhỏ nhặt này cũng tới phiền cô.
Cô xuống xe, từng đợt từng đợt gió thổi qua, lúc đi lên lầu, rất giống bà la sát, ngay khi đến nơi là có thể cho Triệu Nguyên Trình một đao.
Khoá cửa chạm vào vân tay cô.
Kỳ tích mở ra.
Căn bản đã có điện.
Tảo Tình càng muốn giết người.
Nhưng sau khi xông vào phòng, quả bóng đang bay bỗng biến thành quả bóng xì hơi, trên mặt uể oải, trong lòng lại đem Triệu Nguyên Trình chém ngàn mảnh.
Anh ta lại còn thảnh thơi thảnh thơi mà ngồi ở phòng khách cùng dì lột bưởi ăn.
Nhìn thấy cô xông vào, Triệu Nguyên Trình phát ra tiếng vui sướng khi người ta gặp họa "Này".
Sau đó đứng lên, lấy áo khoác trên sô pha cầm lên, "Tảo Tình đã về, đúng lúc, bồi dì ngồi một lát, con có việc phải đi ra ngoài một chuyến."
Tảo Tình sắp nát răng rồi, "Đúng...lúc?"
Rõ ràng là anh ta điên cuồng gọi điện thúc giục cô trở về.
Đến gần.
Mới nhìn thấy, Tảo Tình lần này đặc biệt tức giận.
Nổi trận lôi đình nhưng vẫn giữ hình tượng, chính là cô của hiện tại.
Triệu Nguyên Trình cũng không giúp được cô, "Chiêu đãi dì cho tốt."
Anh ta muốn chạy, lại bị Tảo Tình lui hai bước chặn ở huyền quan, giọng nói là từ kẻ răng nói ra, "Anh không phải nói khoá cửa mất điện sao? Dì tại sao ở chỗ này?"
Triệu Nguyên Trình tỏ ra tiếc nuối.
"Dì tối hôm qua đã đến rồi, nếu không anh có thể gọi cho em nhiều cuộc như vậy sao? Ngược lại em xong đời rồi, cả đêm không về, bị bắt gặp tại trận."
Tảo Tình muốn mắng người, nhưng không có tự tin.
Cô trước kia cả đêm không về chính là đi uống rượu, uống say sẽ theo Kỳ Hòa về nhà, hoặc là rạng sáng mới về, nếu không chính là ở tiệm net qua đêm, tuy cũng không phải người làm chuyện đứng đắn gì, nhưng không có gây ra bất cứ sai lầm nào.
Lần này là đi theo đàn ông lêu lổng.
Còn lăn lộn trên giường.
Rất dễ bị đánh gãy chân.
Mặt Tảo Tình trắng bệch đứng đó, bả vai cứng ngắc, nhìn có vẻ thật sự bị dọa sợ rồi, Triệu Nguyên Trình bĩu môi, cảm thấy người này hai ba ngày không gặp, có gì đó kỳ lạ.
Hình như là nhát gan hơn.
Coi như không tình nguyện đi, đao cũng đã kè trên cổ, dì lại ngồi ở phòng khách, còn đang hướng về Tảo Tình vẫy tay, "Tảo Tình, lại đây."
Triệu Nguyên Trình thở dài hai tiếng, "Dì, hôm nay để cho Tảo Tình bồi dì, con còn có việc, đi trước ạ."
Dì gật đầu.
Bọn họ như đã thông đồng với nhau.
"Đi đường cẩn thận."
*
Triệu Nguyên Trình không coi chuyện này có gì quan trọng.
Hôm nay là chủ nhật, không gọi Tảo Tình về, cô cũng sẽ ở bên ngoài lêu lổng, anh ta tự cho là, sẽ không làm chậm trễ cái gì.
Cùng lắm thì chờ dì đi rồi, sau đó bồi tội với cô.
Nghĩ như vậy, tâm trạng vui vẻ hơn không ít.
Anh ta đi tới ngoài cửa tiểu khu, chờ người tới đón, trước mặt chỉ có mấy chiếc xe như vậy, một số là mấy chiếc xe thuộc về loại gọi xe trực tuyến, đang đợi người.
Một chiếc ô tô màu trắng đang đậu giữa hai chiếc ô tô màu đen.
Có lẽ là bởi vì nguyên nhân thường xuyên ngồi xe Lý Bình Xuyên, Triệu Nguyên Trình đối với chiếc xe này có cảm giác quen thuộc, đến gần nhìn, liền chắc chắn.
Không phải thời gian làm việc, tới đón anh ta đáng ra cũng không phải là Lý Bình Xuyên.
Xe cậu ta đậu ở nơi này, có chút kỳ lạ.
Triệu Nguyên Trình không chào hỏi, kéo cửa xe ngồi vào, Lý Bình Xuyên đang cúi đầu xem điện thoại, nghe thấy cửa xe bị mở ra, tưởng Tảo Tình đưa xong chìa khóa xuống tới, vừa quay đầu, lại thấy một đôi mắt nghi ngờ.
Sự im lặng rơi xuống trong vài giây..
Câu hỏi của Triệu Nguyên Trình phá vỡ im lặng, "Tôi còn tưởng nhìn lầm, thật đúng là cậu, sao tới chỗ này?"
Ngoại trừ mấy giây kinh ngạc, Lý Bình Xuyên vẫn bình tĩnh.
Chỉ với gương mặt này của cậu ta, nói cái gì, Triệu Nguyên Trình đều sẽ tin tưởng, "Tới đón bạn gái."
Triệu Nguyên Trình nhướng mày.
Anh ta nhớ rõ ràng lần trước đi ra ngoài liên hoan, Lý Bình Xuyên còn nói bản thân không có bạn gái.
Nhưng cũng có thể là, cậu ta không muốn nói.
Có lẽ bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được.
"Cũng ở nơi này, trùng hợp như vậy?"
Lý Bình Xuyên nhẹ nhàng gật đầu, nói năng lãnh đạm, nhưng lại rất có sức ảnh hưởng, giống như có khả năng vô hạn.
"Triệu tổng không nhìn thấy cô ấy?"
Nói gì vậy?
Triệu Nguyên Trình không hiểu gì hết, "Tôi không quen biết, như thế nào nhìn thấy?"
Anh ta một đường từ thang máy xuống đây, lại xuyên qua tiểu khu, ngoại trừ thấy một vào bà cụ dắt chó đi dạo, một người phụ nữ trẻ đẹp còn không có.
Không biết có phải ảo giác hay không, anh ta còn đang tự hỏi, nhưng lại thấy trong mắt Lý Bình Xuyên thoáng hiện lên một chút ý cười.
Anh lại giải thích nói: "Không sao, chỉ là cô ấy mới vừa đi vào, còn tưởng hai người gặp phải."
Triệu Nguyên Trình giống như bừng tỉnh.
"Vậy là không có duyên rồi, có thể là đi đường khác."
Chiếc xe tới đón anh ta đậu sau chiếc xe màu trắng, anh ta nương theo kính chiếu hậu thấy được, liền cùng Lý Bình Xuyên nói lời tạm biệt, vội vàng lên xe.
Mấy câu nói kia của Lý Bình Xuyên, Triệu Nguyên Trình trên đường đi vẫn luôn suy nghĩ.
Cũng không hiểu được.
Triệu Nguyên Trình rời đi, người tới đưa chìa khóa là Tảo Tình lại không thoát thân, Lý Bình Xuyên gửi tin nhắn, chỉ một tin.
Điện thoại trong túi liền rung.
Tảo Tình ngứa tay muốn đi sờ, nhưng dì vẫn còn đang nhìn chằm chằm cô, đối với cô giáo dục một trận, câu hỏi hỏi đến nhiều nhất, vẫn là tại sao không về nhà.
Tay cô đã không còn nghe lời nữa rồi.
Chỉ có thể không lễ phép mà đánh gãy lời nói dì nói.
Cô bỗng nhiên đứng lên, mặt khó xử, "Dì, con muốn đi vệ sinh."
Dì gật đầu: "Đi đi."
Người khác đều không có vấn đề gì, còn bản thân cô bị giám sát chặt chẽ.
Trốn ở nhà vệ sinh, cô mới có thể trả lời tin nhắn Lý Bình Xuyên, [ Anh thấy Triệu Nguyên Trình? ]
Lý Bình Xuyên ngồi ở trong xe, xe đang đậu ở ven đường.
Đoán chắc Tảo Tình sẽ không nhanh xuống.
[ Thấy được, còn hỏi tôi như thế nào ở chỗ này.
]
Tảo Tình: [ Hả? Anh nói như thế nào? ]
Lý Bình Xuyên: [ Tôi nói đến đón bạn gái.
]
Tảo Tình kinh ngạc: [ Xong rồi, vậy anh ta chẳng phải sẽ biết sao ]
Cô quá gấp, gấp đến độ dấu chấm câu cũng không có.
Lý Bình Xuyên vẫn là rất bình tĩnh.
[ Anh ta rất ngốc, nghe không hiểu.
]
Trên màn hình, dòng chữ này dường như để lộ ra dấu vết linh hồn của Lý Bình Xuyên đang bay lơ lửng trước mắt Tảo Tình, cô thậm chí có thể nhìn thấy dáng vẻ anh có chút bất lực, có chút kiêu ngạo.
[ Anh mắng anh ấy, cẩn thận tôi nói cho anh ấy biết đó.
]
Lý Bình Xuyên: [ Ừm, vừa vặn có thể