Edit:Anh
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________
Phát giác người bên cạnh đang nói chuyện.
Triệu Nguyên Trình nghiêng mắt liếc nhìn Tảo Tình một cái, cô đã im miệng trầm mặc, cúi đầu, ai cũng không nhìn.
"Triệu tổng, tới ăn cơm?" Đồng nghiệp dò hỏi, ánh mắt rất cẩn thận dừng ở đỉnh đầu Tảo Tình.
Vừa không muốn để người ta phát hiện, vừa gấp không chờ nổi mà muốn nhìn người con gái cùng ông chủ ăn cơm chung, là cái dạng gì.
Không thể phủ nhận.
Cô là người con gái tuổi trẻ lại xinh đẹp, thuộc về loại người đứng trong đám đông sẽ dễ dàng được người khác chú ý đến nhất.
Nếu không nói quan hệ.
Cô cùng Triệu Nguyên Trình đứng chung một chỗ, thật đúng là trai tài gái sắc.
"Đúng vậy." Triệu Nguyên Trình và ba người trợ lý là quen thuộc nhất, đứng ở chỗ này không tự giác mà muốn hàn huyên nhiều hơn hai câu.
Sợ Tảo Tình chờ đến thiếu kiên nhẫn mà nổi giận.
Triệu Nguyên Trình kịp thời cắt đứt đề tài, "Tôi đưa em gái tôi đến trường học trước, các cậu ăn đi."
"Được, ngài đi thong thả."
Hai người phía trước sôi nổi nghiêng người.
Chỉ có Lý Bình Xuyên dịch sang bên cạnh hai bước, bờ vai rộng lớn thẳng tắp, rất nhiều người đều mặc âu phục, áo sơ mi, cà vạt, nhưng anh là người duy nhất mặc đẹp như vậy.
Vòng eo mảnh mai như vậy di chuyển lại có thể gây chết người mà.
Tảo Tình một đầu đều là hồ nhão, chậm chạp mà đi theo Triệu Nguyên Trình xuống lầu, bước chân rất nhỏ, khi đi ngang qua bên cạnh Lý Bình Xuyên, trong đầu không ngừng hiện lên dáng vẻ khi anh cởi bỏ bộ đồng phục, còn có bóng dáng anh ngồi trên khăn trải giường hoa của cô cong eo cột dây giày.
Phòng khi đó là của cô.
Có chút nhỏ, có một chút hương vị liền sẽ trở nên cực kỳ nồng đậm bởi vì không gian phòng nhỏ hẹp.
Đã không còn nhớ rõ mùi vị lúc ấy là như thế nào rồi.
Nhưng bây giờ cô không thể quên lúc đi ngang qua Lý Bình Xuyên, thân thể anh ta như bị cháy nắng, có chút giống như đã ở bên ngoài phơi cái nóng rực lửa của mùa hè thật lâu mới trở về, quần áo bị phơi đến nóng lên, cô ngã vào trong lòng ngực anh, giữa sự gắn kết chặt chẽ ấy, liền có thể ngửi được hương vị.
Phụ nữ ham muốn chinh phục có khi so với đàn ông còn nghiêm trọng hơn.
Đàn ông chỉ để ý những thứ chinh phục bên ngoài, mà phụ nữ càng tinh tế, đặc biệt là đối với cảm nhận.
Lý Bình Xuyên không quá để bụng.
Điểm này làm cho Tảo Tình cực kỳ khó chịu, cô từ nhỏ tính tình đã nóng nảy, coi như chính mình không chơi món đồ chơi đó cũng tuyệt không để cho người khác chạm vào, cô hưởng thụ cảm giác hư vinh phù phiếm, cũng hưởng thụ ánh mắt ái mộ của đàn ông.
Chuyện duy nhất mà Lý Bình Xuyên khiến cô sinh ra cảm giác hư vinh chính là ngày chia tay đó.
Chỉ có ngày chia tay đó, cô mới biết được hóa ra anh thật sự rất thích mình.
Gặp lại.
Anh lại xem như không nhìn thấy.
Này quá khiến cho người ta không vui.
Cuối cùng từ nhà ăn đi ra.
Quỷ mới biết Tảo Tình có phải suýt chút nữa hít thở không thông hay không, cô cảm thấy phương thức tốt nhất để hiện tại tránh cùng Lý Bình Xuyên gặp mặt chính là tránh cùng Triệu Nguyên Trình tiếp xúc.
Ai bảo Lý Bình Xuyên là trợ lý của anh ấy.
Vài lần chạm mặt không thoải mái, cũng là vì cái người không có mắt này.
Vừa ra tới Tảo Tình không khỏi đem sự tức giận của mình đổ hết lên người Triệu Nguyên Trình, từ sau hung hăng cho anh ta một cái tát, đánh anh ta đến nội thương.
Bực.
Anh ta quay đầu lại mắng Tảo Tình.
"Em có bệnh à? Dẫn em đi ăn cơm còn phát bệnh thần kinh!"
Vành mắt Tảo Tình đều đỏ lên hết, "Ai thèm ăn cơm, đưa tiền cho em, em tự mình đi mua!"
Nếu không phải bữa cơm này, nơi nào sẽ gặp được Lý Bình Xuyên.
Lúc cô xuống lầu, còn nhìn thấy anh cúi đầu, rõ ràng là cố ý tránh né.
Làm gì?
Lúc trước đau khổ giữ người lại chính là anh.
Chẳng lẽ cho rằng cô sẽ hối hận muốn quay đầu lại? Sau đó quấn lấy anh?
Buồn cười!
Cái suy nghĩ này đều là sau khi Tảo Tình kể lại cho bạn tốt Kỳ Hòa nghe, các cô ngồi trông tiệm gà kho, miệng cô dính đầy dầu, đem tất cả bất mãn đều phát tiết lên trên con gà.
Nhìn đến nổi Kỳ Hòa sợ kinh hồn.
"Cho nên cậu chạm mặt bạn trai cũ của cậu, ba lần?"
Tảo Tình cắn thịt gà nhổ xương, hàm hàm hồ hồ mới nói rõ ràng được, "Một lần trang điểm lòe loạt, một lần trang điểm đậm, hôm nay không trang điểm."
Cô càng nói càng tức.
Kỳ Hòa nghe thấy lại muốn cười, "Anh ta có phải trời sinh khắc cậu hay không? Sao Tiểu Tảo nhà chúng ta 365 ngày đều trang điểm xinh xinh đẹp đẹp, duy nhất những ngày không xinh đẹp đều bị anh ta thấy được?"
Tảo Tình cũng cảm thấy là, "Có lẽ đây là —— báo ứng."
Kỳ Hòa kinh ngạc, "Báo ứng cái gì?"
Tảo Tình ném chiếc đũa xuống, cảm xúc đặc biệt