Dường như Ngụy tiên sinh rất hài lòng với bộ dạng bảnh trai của mình hôm nay, về đến nhà chuẩn bị nấu cơm mà chẳng chịu tháo kính ra, cũng không đeo cho tử tế, cứ thả lửng lơ giữa sống mũi, mỗi lần anh quay đầu ra nhìn là Thích Hân Nhiên lại nghi ngờ không biết kính có trượt xuống nữa hay không.
Cho dù khá lẳng lơ…… Song đặt trên người ai kia lại cảm thấy phù hợp đến bất ngờ.
Anh rất đẹp, vẻ đẹp trai không hề lộ tuổi, khí chất hòa nhã dễ gần lại có phần lưu manh, cộng thêm thân hình cao ráo ưa nhìn thì hoàn toàn có thể mặc được phong cách này, đi trên đường trông không khác mấy những chàng sinh viên đại học ở độ tuổi đôi mươi.
Một tay anh đút túi, đeo kính gọng vàng thực sự giống những anh chàng mới lớn nghịch ngợm.
Ồ không, vẫn có sự khác biệt.
Ai kia đẹp hơn bọn họ nhiều.
“Anh đẹp trai không?” Ngụy Nam thái ớt ngọt, không nhìn cô, bỗng dưng hỏi một câu không đầu không đuôi.
“……” Thích Hân Nhiên vội dời mắt, cúi đầu nghiêm túc rửa rau: “Anh bị trúng gió à.
”
“Đâu có.
” Ngụy Nam không đếm xỉa tới cong môi: “Chẳng qua thấy em ngắm anh hơi lâu nên muốn phỏng vấn cảm tưởng thôi mà.
”
“Ai thèm ngắm anh chứ.
” Thích Hân Nhiên xùy một tiếng: “Em đang định hỏi anh có cần đeo tạp dề không ý.
”
Cái áo hoodie anh đang mặc thuần màu trắng, hôm nay nấu món Trung, đa phần là thái xào chiên nấu, nếu chẳng may bắn vào sẽ rất khó giặt sạch, cô chỉ…… Nhìn nhiều vài lần nhắc nhở anh thôi.
“À, vậy em đeo giúp anh đi.
” Ngụy Nam không vạch trần cô, hất cằm về phía cửa phòng bếp: “Anh treo đằng sau cửa kia kìa.
”
“Em biết rồi.
” Lần trước nấu cháo cho anh đã từng nhìn thấy, Thích Hân Nhiên gật đầu, vẩy khô nước trên tay rồi mới đi lấy: “Anh nâng tay lên nào.
”
Chênh lệch chiều cao giữa hai người chỉ hơn 10 cm, cô không cần kiễng chân vẫn có thể đeo tạp dề vào cổ anh, sau đó duỗi tay ra phía trước cầm lấy dây cột hai bên, trong khi kéo ra sau không cẩn thận chạm vào hông anh.
Thon gầy rắn chắc.
Không có thịt thừa.
Dáng người anh thực sự khiến người khác phải ghen tị đỏ mắt mà.
Thích Hân Nhiên mím môi, kéo dây lưng ra sau rồi thắt thành cái nơ cho anh, sau đó vẫn kìm lòng không đậu véo eo anh một cái.
…… Cứng, không véo nổi.
“Em sờ eo anh làm gì.
” Ngụy Nam khó hiểu quay đầu lại nhìn cô.
“Em định véo cơ!”
Thích Hân Nhiên vỗ bốp một phát vào eo anh, cách một lớp áo hoodie nên không có tiếng gì, đương nhiên cũng không đau, nhưng Ngụy Nam lại nhân đó gào to: “Lại làm sao vậy!”
“Anh luyện kiểu gì thế?” Cô trở lại bồn rửa tay tiếp tục rửa rau: “Cứng vch.
”
“Bình thường thôi.
” Ngụy Nam đổ chỗ ớt ngọt đã thái xong vào đĩa, đẩy ra, xách túi tôm giã đông tới định thả vào nước để lột vỏ: “Anh còn có chỗ cứng hơn đấy, em muốn sờ không?”
Mặt Thích Hân Nhiên lạnh tanh: “…… Im ngay.
”
“Chính em là người hỏi trước mà?” Ngụy Nam uất ức: “Còn sờ soạng trước.
”
“Em đâu hỏi anh cái này?” Cô cạn lời.
“Không thì hỏi cái nào.
” Ngụy Nam cẩn thận nghĩ lại: “À, luyện kiểu gì ấy hả?”
Thích Hân Nhiên quay mặt đi không để ý tới anh, vớt chỗ rau đã rửa sạch lên xả nước lần nữa.
“Thật ra anh cũng không luyện nhiều lắm, lúc nào rảnh thì chăm tới phòng tập thôi.
” Ngụy Nam dứt lời thì thở dài: “Tóm lại vẫn già rồi, không còn trẻ trung như các đàn em nữa, nếu không luyện cho tốt thì biết phục vụ bạn gái thế nào đây.
”
Thích Hân Nhiên: “……”
Cô thực sự muốn tọng đồ ăn vào miệng anh.
Lắm lời cợt nhả.
Đáng ra ban nãy cô nên nhắc anh live stream trò chuyện với fangirl mơi đúng, bớt cái thói vừa nấu cơm vừa mở miệng chòng ghẹo cô đi.
“Ở trường có nhiều đàn em theo đuổi em lắm hả?” Người nào đó vừa bóc vỏ tôm vừa hỏi.
Giọng điệu chua lòe chua loét luôn.
Cô liếc anh: “Không có ai theo đuổi cả.
”
“…… Ồ.
” Người nào đó thở phào.
“Chỉ từng có người…” Cô thả rau vào bồn rửa lại lần thứ hai, giọng điệu nhàn nhạt không gợn sóng bồi thêm một câu: “Tỏ tình thôi.
”
“!!!” Chuông cảnh báo trong lòng Ngụy Nam lập tức réo vang: “Mấy, mấy người.
”
“Sao em biết được?” Thích Hân Nhiên nói: “Em có đếm bao giờ đâu.
”
“……” Ụ á luôn, đã nhiều đến độ phải đếm mới biết luôn?!
“Tuy nhiên phần lớn là đùa thôi.
Tính tình bọn họ rất tốt, quen nhau trong cùng clb, sau khi tỏ tình xong họ vẫn chơi với em như trước.
”
“Cái gì, còn chung clb á?” Ngụy Nam đã ghen đến nỗi không thèm bóc vỏ tôm nữa: “Chơi như trước là thế nào…… Quan hệ rất tốt ư?”
“Đương nhiên rồi ạ, tỏ tình có gì sai, chẳng lẽ em phải nhắc họ xin rút khỏi clb à?” Thích Hân Nhiên nhìn bộ dáng sốt ruột của anh không khỏi bật cười: “Anh bóc tôm có bỏ thêm giấm không đấy, sao em ngửi thấy mùi chua thế.
”
Ngụy Nam thầm hừ một tiếng.
Trước đây có đàn anh được cô yêu thầm hai năm đã đủ sốt ruột rồi, khó khăn lắm mới đá được anh ta đi thì sau lại có thêm nhiều đàn em tỏ tình với cô nữa!
Dư lày nà dư lào!
Chả nhẽ muốn sống yên ổn thì trên đầu phải điểm thêm sắc xanh à!
…… Cô còn cười!
“Mịa nó chứ, buồn cười lắm hả?” Ngụy Nam ghen đến đau răng, cứ như lọ giấm kia không đổ vào tôm mà để chính anh uống ý: “Không thì em nếm thử xem có chua không?”
“Cái gì chua…… Ưm……”
Thích Hân Nhiên còn chưa kịp hiểu ra thì ai kia đã ném đồ trong tay xuống, thẹn quá hóa giận cúi đầu hôn cô.
Đầu lưỡi ai kia cạy mở hàm răng cô, ngang ngược xông vào, thân hình cao lớn theo đó dồn cô lùi đến kệ bếp, tay phải giữ trọng tâm suýt chống vào bồn nước.
Ngụy Nam định đỡ lấy thắt lưng cô thì bị Thích Hân Nhiên cản lại, giãy giụa nhắc: “Tay anh toàn mùi tanh, đừng……”
“Không sao đâu.
”
Anh không chịu buông cô ra, trái lại giữ nguyên tư thế này rồi một bên hôn một bên duỗi tay ra sau lưng cô, vặn vòi nước thong thả rửa sạch.
Sau đó dùng đôi tay lạnh lẽo từ thắt lưng cô lẳng lẳng lần mò lên trên, cuối cùng tìm được móc khóa kim loại cưng cứng.
“…… Ngụy Nam.
” Cô cố gắng tránh thoát nụ hôn nghẹt thở này, thở hổn hển, cho đến khi vành tai bị môi