Kể từ buổi sáng hôm đó, Kỳ Tử Nhạc lúc nào cũng mang thức ăn đến Kim Ninh Cung, bây giờ số lần mang đến ngày càng nhiều hơn. Vài ngày Kỳ Tử Nhạc lại đến một lần, mà những thứ Kỳ Tử Nhạc mang đến lần lượt đều bị Dạ Vi Tước cho người mang đi. Kỳ Tử Nhạc không thấy phiền phức nhưng nàng là người sống tĩnh lặng, cuộc sống yên bình, có trật tự khuôn phép ở Kim Ninh Cung tất cả đều bị Kỳ Tử Nhạc làm đảo lộn.
"Nương nương!" âm thanh lớn ngoài cửa lớn vọng vào, chưa thấy người mà đã nghe tiếng.
Đang lúc Dạ Vi Tước dùng điểm tâm sáng, tuy chưa thấy người nhưng qua tiếng nói có thể biết là ai. Lạc Mạn từ cửa lớn chạy một mạch vào trong điện. "Nương nương..." Lạc Mạn vừa thở hổn hển vừa nói.
Dạ Vi Tước thấy Lạc Mạn thần sắc không được tốt, chạy đến mức mặt mày trắng xanh, hơi thở khó khăn như vậy mà còn muốn nói, mới ngăn lại: "Đừng vội, nghỉ một chút rồi hãy nói cũng được."
Đợi đến lúc Lạc Mạn ổn định hơi thở xong, Dạ Vi Tước mới nói: "Có chuyện gì em mau nói đi."
Lạc Mạn nhanh miệng đáp: "Lúc nãy nô tỳ nhìn thấy Kỳ Tử Nhạc ở trong cung, còn mặc quân phục."
Dạ Vi Tước không tin, quay đầu nhìn Lạc Mạn, sao có thể được?, nhất định Lạc Mạn đã nhầm rồi, "Em có nhầm người không?"
Lạc Mạn kiên quyết khẳng định: "Nhất định không, nô tỳ đã cho người điều tra, quả thật là Kỳ Tử Nhạc, hắn ta còn làm phó thống lĩnh ngự lâm quân nữa." sau đó như nhớ ra chuyện gì đó, vội la lên, "A...tiêu rồi...nương Nương, hắn ta còn được điều đến Kim Ninh Cung nữa."
Dạ Vi Tước nghe Lạc Mạn nói xong, trong lòng thầm than không xong rồi. Kỳ Tử Nhạc vào cung, được phong phó thống lĩnh, còn được đưa đến Kim Ninh Cung canh phòng đây, rõ ràng là âm mưu của Kỳ Tử Nhạc bày ra, mà chức vị phó thống lĩnh này không phải nói muốn có là có được, ai đã đưa Kỳ Tử Nhạc vào? người này thân phận ra sao? cũng không phải là nhân vật tầm thường, trong cung còn có thế lực này mà nàng lại không hay biết.
*
Kỳ Tử Nhạc buổi tối lại lẻn vào Kim Ninh Cung, lần này trước cửa phòng Dạ Vi Tước không có người canh giữ, rất tự nhiên đẩy cửa đi vào. Bên trong Dạ Vi Tước nghe động tĩnh, biết là có người mở cửa, không nhìn cũng biết, chỉ có mình Kỳ Tử Nhạc là dám tự tiện ra vào phòng nàng như vậy. Một tên vô tắc vô thiên như vậy đương nhiên không nói đến phép tắc với hắn được nhưng là một chút lịch sự cơ bản cũng không có.
"Lần sau muốn vào phòng người khác, cũng phải xem cảm thụ người ở bên trong. Bản cung không nghĩ ngươi là người đến nổi một ít phép tắc cũng không biết."
Mới vừa vào không bao lâu đã bị nàng trách, Kỳ Tử Nhạc chép chép miệng: "Được, ta biết rồi, lần sau sẽ đường hoàng hơn khi vào phòng nàng."
Dạ Vi Tước không đề cập đến chuyện phép tắc nữa, đi thẳng vào vấn đề chuyển sang chuyện lúc sáng, thanh âm sắc bén tra vấn: "Ngươi vào cung rốt cục là muốn làm gì?"
"Chẳng phải nàng nói giúp Liêu Nhiên sao? Ta vào cung là muốn giúp hắn thôi."
Thật chất đây chỉ là lý do ngụy biện của Kỳ Tử Nhạc, giúp Liêu Nhiên chỉ là một phần nhỏ, còn phần lớn chủ yếu là muốn gặp Dạ Vi Tước.
Dạ Vi Tước nhíu mày, thanh âm rõ ràng có khó chịu: "Giúp? Giúp ngươi hay giúp Liêu Nhiên? Ngươi được điều đến đây, không lẽ là trùng hợp đến như vậy?"
Kỳ Tử Nhạc bị nói trúng tim đen, không biết xấu hổ, cười ha hả nói: "Thì...như vậy cũng tốt mà, hằng ngày có thể nhìn nàng còn bảo vệ nàng nữa."
Dạ Vi Tước nghe Kỳ Tử Nhạc nói mà muốn choáng váng mặt mày, thật không biết xấu hổ gọi là gì, sau này nhất định sẽ không có ngày nào được yên với hắn, định mở miệng chợt nghe ngoài cửa.
"Nương nương, nô tỳ đem nước đến."
Dạ Vi Tước nghe thấy tiếng gọi ở bên ngoài, lập tức trục người: "Ngươi về đi, bản cung phải đi nghỉ."
"Vậy ngày mai ta lại đến vậy." Kỳ Tử Nhạc trong lòng sinh khí, nhưng không thể bọc phát ra bên ngoài, lần nào Dạ Vi Tước cũng tìm đủ lí do đuổi nàng, nàng cũng không thể làm chuyện không có kết quả, vô ích mà đi cãi lí hay là lì lọm ở đây được. Vì thế mà lần nào bị đuổi cũng liền rời đi ngay.
Sáng sớm hôm sau Kỳ Tử Nhạc một thân trường bào, đầu đội mũ bạc bên đai lưng còn có thanh trường kiếm cùng cái ngọc bội màu lam, cả người toát lên khí chất mạnh mẽ, bước đi tiêu sái trên đường, theo phía sau là vài chục ngự lâm quân, cảnh tượng này vô cùng oai phong lẫm liệt.
Kỳ Tử Nhạc cùng đoàn quân một đường đi đến Kim Ninh Cung, đến cửa lớn Kỳ Tử Nhạc phân phó một chút, binh lính rất nhanh vào vị trí của mình. Bởi vì quân lính của Kỳ Tử Nhạc đến nên toàn bộ quân lính của Tống Điêu Chính đều bị điều đi nơi khác. Mà Tống Điêu Chính hắn cũng không biết lí do cụ thể vì sao bị đổi đi, hắn chỉ đơn giản nghĩ là do nhiều lần phạm lỗi, không bảo vệ được Hoàng hậu nương nương nên mới bị đổi đi. Nhưng hắn không biết được lí do thật sự đó là Thừa tướng