Kỳ Tử Nhạc đang ở trên cây đại thụ ngắm nhìn Dạ Vi Tước, nhưng không ngờ bất cẩn làm một nhánh cây rung chuyển, vốn chỉ định nhìn một nàng một lát không ngờ lại dễ dàng bị phát hiện.
"Quả nhiên không tầm thường" Kỳ Tử Nhạc từ cây cổ thụ nhảy xuống nói, hai cung nữ này võ công cũng không bình thường, thân thủ rất nhanh nhẹn, người phát hiện được hành tung của Kỳ Tử Nhạc ta cũng rất ít, nếu lúc nãy không dùng hết nội lực, không chừng chưa làm gì chỉ sợ đã bị phát hiện.
Cung Sa, Lạc Mạn thấy có bóng người từ cây cổ thụ nhảy xuống, trời tối không thể nhìn được dung mạo, đến khi người nọ đến gần, các nàng mới cả kinh đồng thanh kinh hô một tiếng:
"Kỳ Tử Nhạc"
Dạ Vi Tước chỉ thấy người trước mắt là một nam nhân, nhưng cũng không biết là ai, đến khi nghe một tiếng 'Kỳ Tử Nhạc' có chút bất ngờ nhưng cũng mau lấy lại vẻ điềm tỉnh vốn có, mặt không biến sắc.
"Đúng, là ta" Kỳ Tử Nhạc mặc một bộ y phục đen sẫm, đai lưng tinh tế, một thân hắc ngọc tiêu sái đi đến. Từ lúc nhảy xuống tầm mắt luôn đặt trên người Dạ Vi Tước không rời, nữ nhân này vốn đã khuynh thành khuynh nước nhìn gần càng thêm động lòng người, khuôn mặt thanh tú, ánh mắt trong trẻo thuần khiết, mũi thẳng tấp, miệng nhỏ xinh xắn như cánh hoa đỏ tươi, toàn thân toát lên khí chất tôn quý, như viên ngọc quý không nhiễm bụi trần, phút chốc làm cho Kỳ Tử Nhạc ngây ngẩn, tim đập nhanh kịch liệt như muốn nhảy ra ngoài.
"Kỳ Tử Nhạc ngươi lén lúc đến đây là có ý đồ gì?" Lạc Mạn không khách khí nói, là Kỳ Tử Nhạc thảo nào nàng không nhận ra được có người theo dõi, người này võ công cao cường không dễ đối phó. Nếu nàng đơn thân độc thủ sợ là vẫn thua hắn.
Dạ Vi Tước không quan tâm đến chuyện bên ngoài cung nhiều, càng không biết nhiều về giang hồ, nhưng là đã nghe tên Kỳ Tử Nhạc này rất nhiều lần, quan lại trong triều liên tục dâng tấu tố cáo thổ phỉ Kỳ Sơn lộng hành, hung hăng, ngang tàn, giết người, cướp bóc của dân chúng, chặn đường cướp lễ vật, vàng bạc, vật phẩm của triều đình, không xem luật Đại Liêu ra gì, không để triều đình vào mắt, mà người đứng đầu lãnh đạo làm ra những chuyện đó không ai khác chính là kẻ trước mắt nàng Kỳ Tử Nhạc. Đưa tầm mắt nhìn thoáng qua người trước mắt, nàng cảm thấy thật vô cùng khinh bỉ chán ghét, ghê sợ, thật không muốn nhìn lại lần nữa.
"Ta đến đây là muốn gặp Hoàng Hậu ngoài ra còn muốn..." Kỳ Tử Nhạc nhếch miệng cười gian, ngữ khí ngang tàn nói, nhìn chằm chằm Dạ Vi Tước nãy giờ vẫn im lặng như không có chuyện gì xảy ra, bất động thanh sắc, tại sao một chút cũng không để mình vào mắt?.
"Ngươi dám vô lễ" nói xong Cung Sa, Lạc Mạn cùng xông lên. Hai bên giằng co không được bao lâu thì binh lính từ ngoài xông vào, nghe tiếng động thấy vậy Kỳ Tử Nhạc lập tức một bước xoay người rời đi. Trước khi đi không quên bỏ lại một câu:
"Hoàng Hậu chúng ta sẽ gặp lại sớm thôi"
Cung Sa, Lạc Mạn thấy vậy muốn đuổi theo nhưng đã bị Dạ Vi Tước ngăn lại:
"không cần đuổi theo" người này thân thủ rất nhanh, đuổi theo cũng không kết quả, không cần phải phí sức, Dạ Vi Tước cảm thấy rất kì lạ thật không hiểu mục đích của hắn ta là gì, còn nói cùng mình sẽ sớm gặp lại, Dạ Vi Tước nhất thời khó hiểu được, hắn ta là muốn gì ở nàng.
Binh lính đến nơi đã thấy thích khách rời đi. Mọi người thấy vậy sắc mặt tái đi, đến khi thấy Dạ Vi Tước vẫn bình an, sắc mặt giảm lo sợ vài phần, bọn họ được giao trọng trách bảo vệ nương nương, nếu xảy ra chuyện chắc chắn sẽ bị xử tội mất đầu. Tống Điêu Chính biết tội thấy vậy liền quỳ trước mặt Dạ Vi Tước thỉnh tội "Thần cứu giá chậm trễ, mong nương nương trách tội"
"Tướng quân không cần tự trách, Bản Cung cũng không sao, tất cả lui đi" Dạ Vi Tước thấy mình cũng không sao, phất tay áo cho binh lui xuống.
____________________
Đại Kỳ Sơn
"Kỳ Vương, người đã trở về" Hắc Y thấy Kỳ Tử Nhạc trở về lập tức mở miệng.
"Ta có chút chuyện, Hắc Bạch mau đều tra rõ ràng hơn thân thế Cung Sa, Lạc Mạn" Kỳ Tử Nhạc mặt dù đã điều tra thân thế các nàng nhưng chỉ có vài thông tin cơ bản, Kỳ Tử Nhạc cảm thấy rất kì lạ, đã nghe nói qua công phu các nàng, nhưng cũng chưa từng giao đấu, lúc nãy các nàng xuất chiêu có chút quen mắt như đã thấy qua, nhưng vẫn không nhớ rõ là ở đâu. Nhất định phải tìm được gì đó về hai cung nữ này nếu không, muốn gặp Dạ Vi Tước sẽ rất khó.
"Tuân lệnh" hai người đồng thanh trả lời, sau đó rời đi.
"Kỳ Vương người sẽ vào kinh thành sao?" Mộc Hỏa hỏi, không lẽ người bỏ Kỳ Sơn theo Hoàng Hậu, còn muốn mang