Đan Kình Hạo nhớ được thời gian rất lâu về trước, về sau ngữ khí càng không dám chắc nữa: “Hình như có.”
Kỷ Thấm một mực chú ý động thái ở bên bàn ăn.
Anh rốt cuộc đã lên giường với bao nhiêu cô gái rồi?
Tần Ly ngược lại không có bất ngờ quá nhiều, bà ta tiếp tục ăn cơm, thần sắc điềm tĩnh: “Cô ta cứ nói cô ta đã mang thai, muốn con chịu trách nhiệm.”
Lần này đến lượt Đan Kình Hạo không bình tĩnh được: “Chịu trách nhiệm? Đừng đùa, con không nhớ có lên giường với cô ta hay không thì sao phụ trách được?”
“Không nhớ nhưng không biểu hiện là không có.” Tần Ly từ từ ngước mắt lên, nhìn Đan Nhật Tông nói: “Khi ba con làm chuyện tốt đó thì mẹ đã hai đứa, ba cũng không nhớ.”
Đan Nhật Tông đang ăn cơm thì bị nghẹn, ông ta cười gượng: “Bà xã, chuyện qua lâu như vậy rồi không cần nhắc lại đâu.”
“Vậy, nếu như con là của con, mẹ muốn con phải làm như thế nào?” Đan Kình Hạo đặt bát đũa xuống, ánh mắt sáng rực.
Tần Ly không có ý dừng lại, giọng nói rất tự nhiên: “Nếu như là của con thì con kết hôn với cô ta.”
“Cái gì?! Kết hôn?!” Đan Kình Hạo đứng bật dậy, âm điệu cũng đề cao: “Mẹ, mẹ là đang đùa con sao?” “Mẹ vừa rồi đã nói, mẹ rất nghiêm túc nói chuyện với con.”
Mùi thuốc súng càng lúc càng nồng, trên bàn ăn những người khác đều biết ý mà im lặng ăn cơm, không có phát ra tiếng động nào cả.
Ai cũng biết, Tần Ly nếu như tức giận thì cả nhà này thôi cũng xong đời.
Lúc này vẫn nên bảo vệ mình là tốt nhất.
Còn hai người kia nhìn nhau chằm chằm nhưng không nói gì cả.
“Mẹ đây là đang ép hôn sao?” Sắc mặt của Đan Kình Hạo rất khó coi.
Sau khi chia tay với Tô Vy, anh căn bản không có nghĩ đến loại chuyện kết hôn nữa, cũng không nghĩ sẽ lấy một người khác ngoài Tô Vy.
“Con của con, đương nhiên con phải chịu trách nhiệm.” Lời nói của Tần Ly rất đanh thép.
“Ba với mẹ hơn 30 tuổi mới kết hôn, dựa vào đâu là bắt con lấy sớm như vậy?” Đan Kình Hạo không phục.
Tần Ly hơi ngước lên, nói một câu khiến cả bàn phải sặc cơm: “Khi ba con 24 tuổi vẫn là xử nam, nhưng còn không phải học được hết các thứ rồi sao?”
Kỷ Thấm cười bò, khẽ hỏi Đan Nhật Tông: “Không phải chứ, ba, ba 24 tuổi vẫn là xử nam?”
Đan Nhật Tông hậm hực trừng mắt với Kỷ Thấm, tiếp tục cúi đầu ăn cơm.
Trong lòng đã nước mắt tràn đê, bà xã, loại chuyện này có cần phải nói trước mặt các con không, quá mất mặt rồi!
Đan Kình Hạo bị Tần Ly dùng một câu chặn được thì nhất thời không biết phản bác như thế nào để hợp lý nữa.
Anh nghển cổ tiếp tục hỏi: “Vậy nếu như không phải thì sao?”
“Nếu như không phải, con có thể tiếp tục làm ngựa giống, trước khi con muốn kết hôn thì mẹ cũng không can thiệp nữa.” Hiển nhiên, ý của Tần Ly không phải người bình thường có thể hiểu được.
Hơn nữa, người mẹ có thể nói con trai mình là ngựa giống, chắc cũng chỉ có một mình mẹ của anh.
Đan Kình Hạo lúc này cũng không nói gì nữa, anh trở lại bàn ăn, nhưng lại thất hết khẩu vị.
Lúc này vấn đề duy nhất khiến anh bận lòng chính là anh có ngủ với cô gái tên JJ đó hay không.
Ngôn Tình Hay
Trên đường trở về căn hộ, Đan Kình Hạo đã gọi điện cho Lý Mạnh Nam: “Giúp tôi điều tra một cô gái tên là JJ, tôi muốn bản ghi chép cuộc sống của cô ta.”
“Boss, anh không cho tên đầy đủ thì rất khó tìm...”
“Đó là việc của cậu! Tôi chỉ cần kết quả!”
“Vâng! Boss!” Đan Kình Hạo tắt máy, hai tay đập mạnh vào vô lăng, ánh mắt sâu thẳm giống như vực sâu không đáy.
Nhược điểm của anh thì chỉ có người thân của anh mà thôi.
Anh sẽ không làm bất cứ điều gì trái ý của Tần Ly, cho dù lúc đầu kêu anh bỏ Tô Vy, anh cũng làm theo.
Bây giờ, điều duy nhất anh có thể làm chính là tìm cho ra cô gái tên JJ đó, nếu như đứa bé không phải là con của anh là tốt nhất, nếu như phải thì anh cũng sẽ không khiến cô