“Được, chúng tôi sẽ đi! Đầy tháng của đứa nhỏ thì chú, dì như chúng tôi cũngcần tặng lễ vật mà!”Trong chốc lát, tất cả mọi người, có cả Hạ Hoành Ngưu đều tỏ vẻ là ba ngày saunhất định sẽ tới nhà chơi nhưng tất cả đều không chú ý tới một tia tàn khốclóe qua trong mắt Thượng Ất.Một, hai, ba… có tất cả tám “Thịt mồi”, toàn bộ dính câu.
Có tám người làm mồinhử thì khi tận thế tới vào ba ngày sau, Thượng Ất lợi dụng sóng từ trường vàthuốc kích hoạt để hoàn thành tiến hóa, hắn cũng không cần phải quá mức phântâm đề phòng thú thoái hóa tập kích, tỉ lệ trở thành dị năng giả cũng sẽ tănglên ít nhất là 50%.
Một khi tiến hóa thành công, dù chỉ là tác dụng tăng cườngthể chất bình thường nhất thì Thượng Ất vẫn có lòng tin sẽ cắm được dùi trongbộ phận dị năng giả tại tận thế.Rất nhanh, trong phòng đã khôi phục không khí hài hòa ban đầu, đợi tới khi cácmón do Thượng Ất chọn được bưng lên bàn thì loại không khí hòa thuận này lạiđạt tới đỉnh.
Nâng ly cạn chén với nhau, tâm sự với nhau, ngay cả Trần Phóngcũng bị Đỗ Giai Tuệ và Bành Lỵ thuyết phục mà uống một ly rượu nho đắt tiền.Trên bàn rượu, Thượng Ất cũng có thu hoạch ngoài ý muốn, Đỗ Giai Tuệ có tínhcách nóng nảy đúng lúc bàn luận công việc của mình, trong khi mọi người đangthảo luận về công việc của mình thì vô tình nhắc tới thuốc kích hoạt mà ThượngẤt vẫn luôn quan tâm.“Mình nói này, gần đây nếu mấy cậu có ra ngoài ăn uống gì thì phải chú ý kỹnhé! Đồng nghiệp làm ở ban kiểm tra vệ sinh đường phố có nói với mình là mấyngày nay họ tăng ca tới mức sắp điên rồi, còn nói là bên trên phát hiện mộtlại virut cúm gia cầm mới, tính truyền nhiễm rất mạnh nhưng vẫn chưa có thuốckháng sinh.
Nếu như ăn trúng gà, vịt không sạch sẽ hoặc chưa nấu chín thì sẽbị nhiễm loại virut này, chỉ sống được nhiều nhất là ba ngày thôi đó!”Đỗ Giai Tuệ vừa nói vừa duỗi ba ngón tay mập mạp ra, đầu ngón tay có dính chútmỡ, rõ ràng là còn chưa kịp liếm sạch.“Đỗ Giai Tuệ, sao cậu thích nói chuyện giật gân thế, làm sao có loại virut lợihại như vậy chứ? Nếu thật sự nguy hiểm như vậy thì sao chính phủ không thôngbáo nhắc nhở người dân chứ?”Rõ ràng Bành Lỵ không tin lời Đỗ Giai Tuệ nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ lo lắng.Mấy năm nay, Trung Quốc thật sự không hề yên bình, thỉnh thoảng cũng sẽ xuấthiện loại virut cảm cúm mới, lỡ mà bị nhiễm thì rất khó khỏi bệnh trong thờigian ngắn.“Thôi đi, mình có lừa dối người khác cũng sẽ không gạt các cậu đâu! Mình nóicho các cậu biết…” Đỗ Giai Tuệ nói nhỏ, thấp giọng nhìn xung quanh, vẻ mặtnghiêm túc nói tiếp: “Hôm qua, bọn mình cũng đã nhận được thông báo, nghe nóivào buổi sáng hai ngày nữa, chính phủ sẽ phát xuống một loại vắc xin kiểu mới,đến lúc đó, tất cả nhân viên trong khu bọn mình đều phải bỏ hết ngày nghỉ,trong vòng ba ngày phát hết vắc xin cho toàn bộ dân cư trong khu vực quản lý.”“Mấy chục ngàn vắc - xin? Mỗi người một phần à?”Đám người hai mặt nhìn nhau, loại chuyện phân phát vắc xin với số lượng lớnnhư thế này cũng là lần đầu tiên từ lúc Trung Quốc thành lập tới giờ.“Chứ còn gì nữa, mà còn yêu cầu là khi phân phát xong từng người thì phải kýtên xác nhận nữa! Bà nó chứ, mấy người ngồi làm quan ở trên kia nhất định làbị lừa đá vào đầu rồi, tất cả người trong ban chúng tôi chỉ có mấy chục người,cô đây cho dù không ngủ không nghỉ ba ngày cũng không phát xong đâu!” Đỗ GiaiTuệ hơi ngửa đầu, ly rượu nho đỏ tươi giá trị hơn một trăm đồng cứ thế mà biếnmất trong khóe miệng cô ấy.“Đỗ Giai Tuệ, loại vắc xin này có đáng tin cậy không, nếu có ai đó không tìnhnguyện tiêm vào thì sao?” Nhà Hạ Hoành Ngưu nằm trong khu của Đỗ Giai Tuệ,nghe thấy tin này, Hạ Hoành Ngưu cũng có chút lo lắng.
Dù sao loại thuốc chưatừng nghe tới này có tác dụng phụ không thì ai biết được.“Vậy thì mình cũng không rõ lắm, mình chỉ biết là ngày mai sẽ bắt đầu phânphát vắc - xin đợt này, trong thành phố thì cảnh sát, phòng dịch và mấy bộquảnlý đường phố sẽ cùng triển khai.
Nhìn kiểu này thì chắc là sẽ cưỡng chế chấphành nhưng bây giờ dân cư lưu động của thủ đô nhiều như vậy, ai có thể đảm bảomọi người đều sẽ tiêm vắc xin này chứ?Hạ Hoành Ngưu, nếu cậu sợ vắc - xin cóvấn đề