Ái Nghi hét loạn lên, chất giọng thánh thót vang vang, cô vừa dứt lời phía trong khu chung cư từ tầng một đến tầng hai đều phát ra tiếng động, già trẻ lớn bé mở cửa ngó ra ngoài xem thử là tên tra nam nào làm cho con gái người ta có thai còn mà không chịu nhận.Lý An Thành đen mặt đứng im, trợn mắt nhìn cô, muốn mắng nhưng lại chậm hơn một nhịp."Vì yêu anh mà em bị ba mẹ đuổi ra khỏi nhà, bây giờ em không còn nơi nào để đi cả, hai hôm nay em và con chẳng có gì bỏ bụng, đứng cũng không vững nữa rồi."Ái Nghi dán gương mặt trắng toát của mình vào cánh cổng, hai hàng nước mắt chảy dài khóc hu hu, ôm cái bụng nhỏ xíu thở không ra hơi, xuất sắc hóa thân thành một kẻ khốn khổ trượt dài xuống đất, ai ai nhìn vào cũng chậc lưỡi xót thương còn to nhỏ mắng Lý An Thành là loại đàn ông chẳng ra gì.Vô duyên vô cớ bị chỉ chỏ, Lý An Thành muốn giải thích cũng chẳng ai thèm nghe, còn Ái Nghi vẫn miệt mài diễn vở tuồng thai phụ yếu đuối, anh nhìn không nổi nữa đành bất đắc dĩ tiến tới túm cổ áo cô kéo đi.Căn hộ của Lý An Thành nằm trên tầng hai, không gian thoáng mát, một phòng ngủ, một toilet, phòng khách và nơi nấu ăn nằm liền kể nhau, vừa đủ để người độc thân sinh hoạt, cũng không đến nỗi quá gò bó."Tôi ngủ với cô lúc nào sao tôi không nhớ?"Lý An Thành đặt túi dụng cụ lên bàn, ngồi xuống sofa ngước mắt nhìn cô gái đang dán sát lưng lên cửa, anh chưa bao giờ thấy người nào mặt dày như vậy, nói dối không biết chớp mắt.Ái Nghi cười ngượng, chậm rãi bước tới giữa nhà, "Tôi quảng quá nên làm liều, anh đừng chấp mấy trò trẻ con.
Nhưng mà tôi thật sự không còn nơi nào để đi nữa, anh cho tôi ở nhờ có được không? Vài ngày nữa tôi sẽ dọn đi ngay."Với thân xác hiện tại, đừng nói là nhà, đến hai người sinh ra cô còn không nhận ra thì cô có thể nhờ vả được ai, hơn nữa họ cũng chẳng quan tâm việc cô sống chết thế nào.
Một tháng trước cô bị người ta vu hại qua đêm với đạo diễn, cha ruột đã đuổi cô ra khỏi nhà mà chẳng thèm nghe một giải thích.Sự nghiệp của cô tiêu tan, chỉ có Lưu Túc là còn ở bên cạnh, nhưng rồi hắn cũng phản bội cô lên giường với nữ diễn viên dưới trướng của mình, sau khi bị cô phát hiện còn đẩy cô ngã xuống cầu thang chết thảm.Trước mắt cô phải có nơi để ở, sau đó từng bước lột mặt nạ của bọn người gian trá kia, thân phận mới này là thích hợp nhất.Lý An Thành nhìn đồng hồ đã điểm chín giờ tối, cũng không nỡ làm người ác đuổi một cô gái ra đường vào đêm hôm khuya khoắt thế này, hơn nữa đầu óc cô ta không được bình thường, lỡ ra ngoài gặp kẻ biến thái thì anh lại là người có tội.
Thôi vậy!"Ba ngày! Tôi cho cô ba ngày để tìm nơi ở mới, không được trả giá thêm, tôi chưa muốn làm cha sớm nên đừng có giở trò."Lý An Thành bỏ lại một câu rồi đi vào phòng, Ái Nghi có cảm giác mình chính là "gái hư" trong truyền thuyết, mới gặp người ta lần đầu đã đòi ở chung nhà, nhưng mà mặc kệ, có chỗ ngủ là được rồi.Cô vào nhà vệ sinh rửa mặt thật sạch rồi nhìn ngắm dung nhan của thân xác đang mang.
Tóc ngắn chấm vai, môi nhỏ, mắt hồ ly xinh đẹp, đường nét sắc sảo, so với nhan sắc thật của cô thì trẻ hơn, mê người hơn rất nhiều.
Không biết cô gái này bao nhiêu tuổi, thân thế ra sao? Nhưng nhìn làn da được chăm sóc mềm mịn thế này chắc có lẽ cũng thuộc dạng tiểu thư đài các.
Sắc vóc trời cho kiều diễm như vậy mà đoản mệnh...!thật là tiếc!Thôi vậy! Nếu cô đã về thiên cổ ngao du chốn bồng lai không có thù hận, thì cho tôi mượn xác thân này để hóa kiếp giòi bọ cho bọn ác nhân thất đức ngoài kia...!Tôi hứa, sẽ làm cho hình hài của cô được rực sáng dưới ánh hào quang, sống một đời ngạo nghễ không hối tiếc...Ái Nghi trắn trọc cả đêm trên sofa, nhân lúc chủ nhà còn đang ngon giấc thì mở tivi lên xem tin tức về cái chết của mình.
Gương mặt đau buồn dối trá của Lưu Túc chiếm phân nửa màn hình, hắn khóc lóc trần tình lúc hắn không có nhà cô vì bất cẩn ngã cầu thang mà chết, còn giả nhân