Translator: Nguyetmai
Chu Dương cũng hoàn toàn bị thu hút bởi lần biện luận này, anh nói bằng giọng vô cùng khẩn trương: "Thoạt nhìn có vẻ mông lung quá, phiếu lại bị kéo ngược về rồi, nếu dựa theo số phiếu bây giờ, có phải chúng ta sẽ thua không?"
Chung Minh nói rằng: "Tiếp theo còn có tranh biện tự do và kết luận."
Trương Tiểu Văn nói với giọng cảm thán: "Nhưng tôi thực sự cảm thấy những gì bên phản đối nói cũng có lý. Anh xem trong tên người ta cũng có chữ "Trương" và chữ "Văn", trong tên của tôi cũng có, nhưng sao lại khác nhau nhiều như vậy?"
Chung Minh nói rằng: "Tóm lại biện luận chính là như vậy, nếu như một bên nói xong mà bên kia có nói thế nào cũng không thể xoay chuyển được quan niệm của cậu, biện luận còn có ý nghĩa gì nữa."
Trương Tiểu Văn lo lắng nói rằng: "Nhưng bây giờ chúng ta muốn thắng mà!"
Chu Dương gật đầu: "Đúng vậy, hơn nữa tôi cảm thấy bên tán thành không dễ biện luận đâu. Tuy lúc trước Cao Nguyên đã nói rất tốt, còn chặn được rất nhiều luận điểm của Trương Văn Bình, nhưng Trương Văn Bình đem chuyện khủng hoảng máy móc công nghệ cao này ra nói đồng nghĩa với việc chơi lớn. Cho dù về lý Cao Nguyên có thể bác bỏ anh ta, nhưng quan điểm của Trương Văn Bình vẫn gần gũi với khán giả hơn! Thực sự không biết đến phần tranh biện tự do hai người sẽ nói với nhau những gì."
Chung Minh: "Cũng chỉ có thể đánh giáp lá cà thôi."
Không khí của trường quay cũng đã lên đến đỉnh điểm, luận điểm thuyết phục nhất của bên tán thành được đưa ra, dẫn đến sự hưởng ứng kịch liệt, luận điểm thuyết phục nhất của bên phản đối cũng được đưa ra, hiệu quả còn tốt hơn!
Bây giờ những khán giả xem phát sóng trực tiếp không ai có thể đoán được kết cục sẽ ra sao, chỉ biết là hiện nay bên phản đối vẫn có ưu thế rất lớn.
La Minh Kiệt giơ tay lên: "Hai vị mời bước vào giai đoạn tự do tranh biện, mỗi người có 45 giây, mời lên khai giang đài!"
Hai người Cao Nguyên và Trương Văn Bình bước tới hai bên của khai giang đài, Cao Nguyên mặc vest nghiêm chỉnh, thoạt nhìn vô cùng tự tin, mà Trương Văn Bình lại dịu dàng nho nhã, thái độ bình tĩnh không tranh với đời, cũng rất ung dung nhàn nhã.
Cao Nguyên phát biểu trước: "Anh Văn Bình, anh là giảng viên đại học, chức trách của anh chính là giáo dục con người, phổ cập tri thức, vì sao bây giờ anh lại đứng ở bên phản đối vậy? Xin đừng vì một chủ đề biện luận mà vứt bỏ tín ngưỡng nghề nghiệp của mình!"
Trương Văn Bình từ tốn trả lời: "Tôi không phản đối việc dùng chung tri thức, tôi chỉ phản đối dùng cách thức không thỏa đáng này để dùng chung tri thức. Có câu nói là, con đường đi vào địa ngục được xây bằng những ý nguyện tốt đẹp. Tôi lại muốn hỏi ngược lại anh, các anh làm cho công ty trí tuệ nhân tạo, lại bằng lòng chia sẻ vô điều kiện tất cả các kỹ thuật, các mã code nòng cốt ra cho mọi người cùng dùng sao?"
Cao Nguyên buồn cười, trong lòng lại nói tên Trương Văn Bình này đúng là bên ngoài cười nói mà bên trong nham hiểm thật: "Nếu như tất cả mọi người đều chia sẻ, đương nhiên chúng tôi cũng sẽ chia sẻ, tại sao lại không? Giống như những kiến thức anh dạy trên giảng đường đại học kia, nếu đều miễn phí chia sẻ cho mọi người, vậy chẳng phải là tốt hơn sao?"
Trương Văn Bình mỉm cười lắc đầu: "Thật ngại quá, tôi lại không đồng ý với cách chia sẻ vô điều kiện này, tôi thuộc bên phản đối."
Cao Nguyên lại hỏi: "Nhưng ít ra, chương trình học của anh, luận văn của anh, anh cũng hy vọng có thêm càng nhiều người học tập, càng nhiều người đọc nó, đúng không? Chứ không phải chỉ giữ khư khư trong tay mình."
Trương Văn Bình rất nhanh chóng trả lời lại: "Tôi quả thực hy vọng càng nhiều người đọc nó, nhưng không phải chia sẻ cho mọi người vô điều kiện. Bởi vì một luận văn chuyên ngành, không dùng để lấy lòng tất cả mọi người."
Cao Nguyên lại đặt câu hỏi: "Vậy tôi muốn hỏi, anh Văn Bình, với sự thông minh tài trí của anh, chỉ giới hạn trong ngành nghề của riêng anh mà không cảm thấy đáng tiếc sao? Anh không muốn biết những điều bí ẩn của trí tuệ nhân tạo sao? Anh không muốn biết quá trình ra đời của những thần tượng giả tưởng kia sao? Anh không muốn đi ra những lĩnh vực khác, ngắm nhìn thế giới rộng lớn này sao? Nếu anh muốn, tôi có thể chia sẻ tri thức cùng anh."
Trương Văn Bình nở nụ cười: "Cảm ơn ý tốt của anh, nếu như tôi thực sự muốn biết, tôi sẽ tự mình đi học tập. Nhưng nếu cho tôi dùng con chip để có được những kiến thức này, tôi sợ chính mình sẽ trở thành kẻ tiếp tay cho cuộc khủng hoảng máy móc công nghệ cao lần tiếp theo."
La Minh Kiệt: "Được rồi, hai bên đã hết giờ!"
Hai người mỉm cười bắt tay, mỗi bên tự trở lại chỗ ngồi của mình.
"Quá đặc sắc, quá đặc sắc!"
"Hai người giao tranh nhanh thật, lượng tin tức nhiều quá, đầu óc hơi không xử lý kịp!"
"Hai người đều đang đặt bẫy cho nhau, nhưng đối phương đều chưa từng mắc bẫy, đều là cáo già cả!"
"Ai thắng thế?"
"Không nhìn ra, số phiếu của hai bên lại ngang bằng, số phiếu chạy của bên tán thành hơi cao hơn một chút, nhưng đằng sau còn có kết luận nữa, cũng khó nói lắm!"
Màn hình phát sóng sắp nổ tung vì bình luận, sau lần tranh biện tự do này, số phiếu của hai bên lại lần nữa trải qua một đợt lôi kéo kịch liệt, sau đó trở lại vị trí không khác lắm với lúc ban đầu!
La Minh Kiệt cực kì vui mừng nhìn hai người đội trưởng.
Đúng rồi, đúng trạng thái rồi, chính là cảm giác này!
Thực ra trước khi ghi hình tập một của chương trình, La Minh Kiệt không biết cơ chế thi đấu mới rốt cuộc sẽ cho ra kết quả như thế nào, chính trong lòng anh ta cũng không chắc chắn. Nhưng sau khi anh ta nhìn thấy biểu hiện của những người này và phản ứng của khán giả tại trường quay, anh đã có thể
chắc chắn, cơ chế thi đấu mới cực kì thành công, hiệu quả chương trình cực kì tốt!
Hơn nữa những người tranh biện này cũng hoàn thành cuộc chuyển biến này một cách rất tốt. Cao Nguyên và Trương Văn Bình, một người là lãnh đạo cấp cao của công ty khoa học kỹ thuật, một người là giảng viên đại học, tất cả đều là nhân vật ưu tú trong những người ưu tú. Cái bọn họ thiếu không phải là luận điểm, mà là khả năng dùng phương thức gần gũi với đời thường để chia sẻ những quan điểm này cho khán giả. Cơ chế thi đấu thay đổi rồi, bọn họ cũng đang cố gắng thích ứng, mà bây giờ sự thay đổi này đã nhìn thấy hiệu quả ban đầu.
"Được rồi, đến phần kết luận cuối cùng, bên phản đối bắt đầu trước."
Kết luận cuối cùng, hai bên đều tự nhắc lại quan điểm trọng tâm của mình. Có điều xét về chỉnh thể, quá trình kết luận này chỉ khắc sâu hơn ấn tượng sẵn có trong đầu khán giả, bởi vì trải qua thời gian biện luận dài như vậy, thực ra trong lòng khán giả đã xác định khuynh hướng của mình.
Kết thúc phần kết luận, bỏ phiếu một lần cuối cùng, con số trên màn hình bắt đầu nhảy lên, nhưng rất nhanh, con số này đã bị che lại, không ai biết cuối cùng sẽ dừng lại ở bao nhiêu phiếu.
Trương Tiểu Văn lo chết đi được, siết mạnh túi đồ ăn vặt trong tay.
Ngoại trừ Chung Minh đã biết kết quả ra, những người khác cũng đều xem với vẻ rất hồi hộp.
Không chỉ vì hy vọng đội Biển Học có thể thắng, mà cũng muốn xem thử sau cuộc thi đấu tranh biện đặc sắc này, rốt cuộc ai có thể chinh phục khán giả hơn?
Các khán giả xem trực tuyến cũng bày tỏ sự chờ mong qua những bình luận.
Nhóm hậu kỳ của chương trình rất gian manh, trước khi công bố kết quả cuối cùng, còn phát một đoạn cảm nhận trong lòng mỗi một tuyển thủ.
"Đây có lẽ là cuộc thi biện luận đặc biệt nhất mà tôi từng tham gia trong nhiều năm như vậy."
"Những kinh nghiệm tranh biện trong quá khứ, đều không dễ dùng ở đây, những gì tôi phải làm chỉ có thể là cố gắng hết sức, thuyết phục khán giả."
"Cuộc thi đấu lần này tôi thực sự rất muốn thắng."
"Áp lực rất lớn, tôi đã làm hết khả năng của mình rồi, tiếp theo cũng chỉ có thể làm hết sức mình và nghe theo ý trời thôi."
Rốt cuộc, điểm số được công bố trên màn hình!
La Minh Kiệt dõng dạc công bố: "Số phiếu cuối cùng: Bên tán thành, 47 phiếu, bên phản đối 53 phiếu, bên tán thành thắng tám phiếu!!"
Khán giả tại trường quay bắt đầu hoan hô vang dội, tất cả các thành viên bên tán thành đều kích động nhảy dựng lên khỏi chỗ ngồi và chạy ra ôm nhau!
Trong phòng game, Trương Tiểu Văn, Chu Dương, và cả những người cùng nhau xem chương trình cũng đều không kìm lòng được mà reo hò.
"Trời ơi! Thắng rồi thắng rồi, giỏi quá!"
"Anh xem tôi đã nói mà, bên tán thành có thể thắng được, Cao Nguyên nói quá hay!"
"Thôi đi, vừa rồi lúc bỏ phiếu cậu chả run hơn tất cả mọi người lại còn."
Thực ra lúc mới đầu mọi người đều chỉ định xem để góp vui, ai quan tâm thắng thua chứ? Nhưng sự thể hiện đặc sắc của hai bên tán thành và phản đối có thể nói là đã chinh phục những người này, khiến bọn họ hoàn toàn đắm chìm vào trong thế giới của "Nhà tranh biện tài ba"!
Bầu không khí nhiệt liệt tại trường quay dần dần ổn định lại, La Minh Kiệt nói rằng: "Như vậy tôi xin nhấn mạnh lại một chút, nhà tài trợ siêu cấp của chương trình có game "Biển học vô biên" mà người thông minh đều đang chơi. Mặc dù bây giờ chúng ta không có con chip này, cũng không có kỹ thuật cùng chia sẻ chung kiến thức chỉ trong một giây, nhưng việc dùng chung tri thức quả thực vẫn đang xảy ra mỗi giờ mỗi phút. "Biển học vô biên" chính là một sân chơi để chúng ta thu nạp kiến thức, chia sẻ kiến thức, so tài kiến thức. Tôi tin tưởng, mỗi một khán giả của "Nhà tranh biện tài ba" chúng ta đều nhiệt tình yêu thương tri thức, khát khao có được kiến thức. Trong "Biển học vô biên", thiên tính khát vọng tri thức của mỗi người đều sẽ được thỏa mãn. Đến với "Biển học vô biên", bạn cũng có thể trở thành ông vua của kiến thức!"
"Đương nhiên, cũng phải cảm ơn ba nhà tài trợ khác của chúng ta, bọn họ lần lượt là, sữa chua Lạc Hưởng bổ dưỡng thơm ngon, dầu gội sạch gầu vừa gội vừa xả hai trong một..."
Chu Dương cảm thấy rất bất ngờ và vui vẻ: "Ầy, xem người dẫn chương trình nhiệt tình chưa kìa, cuối cùng lại chạy quảng cáo cho chúng ta nữa!"
Trương Tiểu Văn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, vội vàng mở đồng hồ ra: "Mau nhìn xem, số lượng tải về và bình luận của game chúng ta có tăng hay không?"