Translator: Nguyetmai
Rất nhanh, không chỉ có nhóm dự án "Biển học vô biên", những nhóm dự án khác cũng thấy được tin nhắn này!
Tầng này còn có nhiều dự án khác, những nhân viên dự án đó nhìn về phía dự án "Biển học vô biên" bên này với ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ!
Đương nhiên, những quản lý khác, thậm chí toàn bộ cấp cao trong Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực đều thấy được tin nhắn này.
Có người gửi lời chúc mừng Quản lý Tạ, đương nhiên cũng có những kẻ cực kì không vui.
Lưu Vũ Tân thấy tin nhắn này mà tức đến mức suýt nữa nôn ra máu: "Số người năng động gần một trăm vạn? Thu nhập ròng gần năm trăm vạn? Nói vớ vẩn gì thế? Làm sao có thể!"
Nhiều quản lý trước đó từng hội họp đưa kiến nghị lên
Giám đốc Lữ cũng cảm thấy khó có thể tin được, một game trả lời câu hỏi đơn giản như vậy dựa vào cái gì mà chỉ vừa ra mắt vài ngày đã đạt được năm trăm vạn thu nhập ròng? Đây là muốn nghịch thiên sao?
Nếu cứ thế này, rất nhiều dự án trọng điểm được đầu tư số vốn cực lớn để phát triển, tuyên truyền của toàn công ty sẽ bị lôi ra hỏi tội mất!
Mấu chốt là những quản lý này đều biết dự án "Biển học vô biên" vốn là một dự án sát bờ vực, có thể bị chặt đứt bất cứ lúc nào, kết quả không chú ý một lúc đã trở mình thành công?
Hơn nữa đây đâu gọi là trở mình, chính là lộn nhào mới đúng!
Lưu Vũ Tân rất tuyệt vọng, vốn dĩ muốn đi tìm lão Tạ để lấy lại danh dự, bây giờ xem xong, được rồi, đừng có lấy lại thể diện gì nữa, sau này đoán chừng cứ gặp lão Tạ lần nào là sẽ bị khinh bỉ lần đó!
...
Trong nhóm dự án "Biển học vô biên", mọi người vẫn chưa thoát khỏi tâm trạng kích động.
Điểm kích thích nhất trong thông báo này là tăng tiền thưởng! Mặc dù chỉ nói mức tăng, nhưng ai cũng biết tiền thưởng dự án lần này chắc chắn sẽ không ít, còn mỗi người cụ thể có thể được chia bao nhiêu tạm thời không dễ nói nhưng tuyệt đối rất đáng chờ mong!
"Anh Chung, trưa nay ra ngoài ăn đi? Đừng ăn ở nhà ăn nữa, hôm nay vui như thế mà không làm thịt Quản lý Tạ một bữa sao?"
Trương Tiểu Văn thấy sắp đến trưa, đưa ra ý kiến để kiếm một bữa ăn chực.
Tuy đồ ăn trong căng tin của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực cũng rất ngon, nhưng dù sao chỉ là đồ ăn rẻ tiền, mỗi bữa chỉ có nhiêu đó. Hôm nay cả nhóm dự án được toàn công ty thông báo khen ngợi, thu nhập dự án lại tăng, lão Tạ là quản lý quả thực nên mời một bữa ngon.
Kết quả Trương Tiểu Văn nhìn thấy Chung Minh đang bận làm PPT.
"Anh Chung, đây là gì?" Trương Tiểu Văn hỏi.
Chung Minh gõ bàn phím và chuột: "PPT thuyết trình của Quản lý Tạ. Trưa nay thì đừng hy vọng, lão Tạ nói đợi tối thứ Sáu sẽ mời mọi người một bữa ngon, hai ngày này thì bỏ đi, anh ấy đang chuẩn bị thuyết trình."
"À đúng rồi! Nhớ ra rồi, thứ Sáu có buổi chia sẻ kinh nghiệm của nhóm dự án chúng ta!" Trương Tiểu Văn bừng tỉnh: "Ây da, lão Tạ có ổn không, bình thường mở cuộc họp thường kỳ lão Tạ nói còn không rành mạch, bây giờ lại thuyết trình cho tất cả cấp cao và quản lý của toàn công ty ư? Đừng để đến lúc đó lên sân khấu lại quên lời, mất thể diện lắm."
Chung Minh cười cười: "Bởi vậy, Quản lý Tạ đang lo như kiến bò trên chảo nóng, tôi phải tranh thủ làm xong PPT và lời thuyết trình, tránh đến lúc đó anh ấy lên sân khấu lại làm mất mặt nhóm dự án của chúng ta."
Trương Tiểu Văn và Chu Dương đều vui vẻ: "Cũng phải, Quản lý Tạ quả thực rất bận rộn, vậy tạm thời tha cho anh ấy, đợi thứ Sáu sau khi kết thúc buổi chia sẻ kinh nghiệm, chắc chắn sẽ làm thịt anh ấy một trận ra hồn!"
Chung Minh đi cùng bọn Trương Tiểu Văn đến nhà ăn nhân viên ăn cơm, sau đó quay lại tiếp tục làm PPT.
Chung Minh viết rất nhanh, kho dữ liệu của thế giới này cực kì phong phú, không thiếu bản mẫu và cách trình bày PPT để tham khảo, chỉ cần bỏ ít tiền điều chỉnh lại là sẽ rất hoàn hảo, thực ra điều duy nhất tốn nhiều công sức chính là nội dung.
Nội dung thực ra đều nằm trong đầu Chung Minh, chọn một số điểm không quan trọng viết ra, có thể dọa người ta là được.
Thực ra, sự thành công của "Vung tiền hàng trăm vạn" và "Biển học vô biên" không thể mô phỏng, bởi vì những sản phẩm tương tự chỉ có thể hot một lần hoặc hot một khoảng thời gian, hơn nữa thời gian duy trì độ hot này luôn rất ngắn.
Cũng chính bởi vì nguyên
nhân này, Chung Minh không hề lo lắng sự sáng tạo bị ăn cắp hay những người khác chơi xấu để cạnh tranh. Bây giờ dự án này đã hoàn thành thuận lợi, tiền cũng đã kiếm được, độ nổi tiếng cũng có, vậy là được rồi.
Sau khi viết xong, Chung Minh gửi PPT cho Quản lý Tạ, sau đó đến phòng làm việc giảng giải cho Quản lý Tạ.
Quản lý Tạ đang buồn phiền, cảm giác tóc cũng rụng mất mấy sợi, trông rất thê thảm. Chủ yếu là ông ấy không ngờ Tổng Giám đốc Vu lại bắt ông ấy làm buổi chia sẻ kinh nghiệm gì đó, đây không phải là muốn đòi cái mạng già của ông ấy sao!
...
Thứ Sáu.
Hội trường buổi chia sẻ trao đổi kinh nghiệm của "Biển học vô biên".
Lần này bộ phận hành chính còn đặc biệt sắp xếp một hội trường lớn. Trước đây hội trường này đều dùng cho những hoạt động của công ty, lần này đặc biệt dùng để tổ chức buổi trao đổi kinh nghiệm của dự án "Biển học vô biên", có thể thấy nó được coi trọng như thế nào.
Quản lý bắt buộc phải tham gia hội nghị lần này, nhân viên bình thường có thể không đến. Có điều vẫn có rất nhiều nhân viên đến hội trường từ sớm, bởi vì đa số đều muốn nghe chia sẻ kinh nghiệm thành công của dự án "Biển học vô biên"!
Tháng này, có thể nói dự án "Biển học vô biên" là một điểm nóng, từ việc tài trợ cho "Nhà tranh biện tài ba" hay ra mắt phó bản "Vung tiền hàng trăm vạn", hầu như mỗi lần đều có thể lên hot search, sự oanh tạc liên tục khiến rất đa số mọi người bị tẩy não. Thậm chí trong lúc chờ buổi chia sẻ kinh nghiệm bắt đầu, có rất nhiều người còn tranh thủ mở "Biển học vô biên" trên đồng hồ để chơi.
Trong hội trường phần nhiều là người trong nghề, sự hiểu biết về game đương nhiên sâu hơn những người chơi bình thường rất nhiều. Nhưng cho dù họ ở trong nghề, sự thấu hiểu về một game đang hot cũng không thể bằng những nhân viên nội bộ của nó. Vì thế rất nhiều người hy vọng có thể học được một số thứ trong buổi chia sẻ trao đổi kinh nghiệm lần này.
Đa số nhân viên của dự án "Biển học vô biên" đều tới, tuy nói bọn họ chẳng hề quan tâm đến nội dung của PPT, nhưng bọn họ muốn xem lão Tạ lên sân khấu thuyết trình.
"Ây da, anh Chung, chúng ta ngồi ở đâu đây?" Trương Tiểu Văn có phần choáng váng khi vào hội trường, có rất nhiều người đã chiếm chỗ trước, tuy có không ít vị trí trống, nhưng những vị trí trống có thể chọn lựa cũng không nhiều.
Chung Minh quét mắt qua những vị trí trống: "Lên phía trước ngồi đi, phía trước nghe rõ hơn."
Trương Tiểu Văn nhìn ba hàng ghế phía trước: "Người ngồi phía trước đều là quản lý và cấp cao, hay là chúng ta cứ ngồi phía sau một chút đi."
Chung Minh vui vẻ: "Cậu sợ gì chứ, sao lại giống cậu học sinh không muốn ngồi hàng đầu vậy. Quản lý cũng là người bình thường, chỉ cần cậu không đá ghế của người ta, người ta cũng chẳng làm gì cậu đâu."
Những nhân viên khác của dự án "Biển học vô biên" đoán chừng đều đã tự tìm chỗ ngồi, Chung Minh và Trương Tiểu Văn nhìn hàng thứ tư trước mặt vẫn còn có chỗ trống, bèn đến đó ngồi.
Ba hàng đầu tiên đều là vị trí giữ trước cho các quản lý và lãnh đạo cấp cao, vì thế gần phía trước nhất cũng chỉ có thể ngồi hàng thứ tư.
Sau khi ngồi xuống, Chung Minh nhìn một lượt những quản lý ngồi phía trước.
Còn mười phút nữa mới bắt đầu, vì thế các quản lý vẫn chưa tới đông đủ, đương nhiên, cho dù đến đông đủ Chung Minh cũng không biết đa số những người trong đó.
Có điều Chung Minh quét mắt một vòng, đột nhiên phát hiện cái đầu hói ngay trước chỗ ngồi của mình khá quen mắt.
Suýt nữa anh đã nghĩ lão Tạ ngồi phía trước mình, nhưng nghĩ lại thấy không đúng, lão Tạ đang ở trên sân khấu chuẩn bị thuyết trình.
Người này khá quen, đã gặp ở đâu rồi nhỉ?