Editor: Nguyetmai
Họp xong cuộc họp thường kỳ, Giám sát Bạch giữ lại một mình Chu Dương, những người khác thì lại ai về lại chỗ người nấy tiếp tục làm việc.
Tuy ngày mai là thứ Bảy, nhưng Giám sát Bạch đã từng nói sau này mỗi tuần phải đi làm sáu ngày, vì thế dự án cũng không được hưởng bầu không khí cuối tuần gì nữa.
Qua hơn nửa tiếng đồng hồ, Chu Dương đã trở về.
"Chung Minh, cậu và Giám sát Bạch có phải đã xảy ra chút mâu thuẫn không?" Chu Dương nhỏ giọng hỏi.
Vị trí làm việc của hai người sát cạnh nhau, khẽ khàng nói vài câu cũng không ai nghe thấy.
Chung Minh không biết anh ta hỏi chuyện này có ý gì: "Mâu thuẫn?"
Chu Dương giải thích: "Hôm nay Giám sát Bạch giao rất nhiều công việc của cậu cho tôi phụ trách, kết thúc cuộc họp thường kỳ lại giữ một mình tôi lại, nói một đống lời nói nhảm rằng anh ta đặt kỳ vọng gì gì đó vào tôi, tôi cảm giác anh ta muốn cô lập cậu."
Chung Minh lắc đầu: "Không đến mức cô lập đâu, anh cứ nghĩ quá lên, thực ra tôi vốn cũng định chia hết tất cả công việc của tôi ra rồi, Giám sát Bạch sắp xếp như vậy tôi vui mừng còn không kịp ấy."
"Chung Minh à, cậu không thể nghĩ như vậy nha." Chu Dương ngẩng đầu nhìn vào cánh cửa phòng của Giám sát Bạch, nói lời khuyên bảo, "Chúng ta đều đi làm cho công ty, cho dù không thích lãnh đạo này, cũng phải cố gắng hết sức tận tâm tận lực hoàn thành chức trách của mình. Tôi biết mọi người đều không thích Giám sát Bạch, nhưng đi làm chẳng phải đều như vậy sao, đây không phải vì lãnh đạo hay công ty, mà vì bản thân mình."
"Bây giờ bất hợp tác với Giám sát Bạch sẽ chẳng được lợi gì, cho dù toàn bộ dự án của chúng ta kết hợp lại và kháng nghị, công ty thậm chí có thể trực tiếp đuổi việc tất cả mọi người chúng ta luôn, tìm lại một dự án mới để vận hành "Biển học vô biên". Nên cậu đừng ngang ngạnh như thế, cho dù cậu đã nghĩ kĩ, muốn bỏ việc, nhưng giới game của thành phố Minh An chỉ lớn bấy nhiêu thôi, nhỡ đâu đến lúc đó Giám sát Bạch loan tin ra ngoài rằng khi ở trong Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực cậu không chịu phối hợp với công việc, không tuân theo sắp xếp của công ty thì sẽ chẳng có lợi cho cậu đâu!"
Chung Minh biết rất rõ, Chu Dương đương nhiên không phải tới làm thuyết khách cho Giám sát Bạch, anh ta chỉ thuần túy lo lắng cho sự phát triển sau này của Chung Minh.
Thực ra không phải Chu Dương mềm yếu, quan trọng là phần lớn nhân viên bình thường đều không cứng rắn nổi trong công việc, hoặc có lẽ sự cứng rắn này không có ý nghĩa.
Mọi người đi làm để kiếm tiền, vì thế, cho dù không thích lãnh đạo của mình thế nào đi chăng nữa, cũng không cần thiết phải khó chịu với đồng tiền.
Nhiều khi vì sao phải "chia tay trong hòa bình" với công ty? Bởi vì cả giới chỉ lớn bấy nhiêu thôi, một người bình thường nếu không đủ danh tiếng lại còn trở mặt với công ty, sự phát triển sau này sẽ bị hạn chế nghiêm trọng.
Chu Dương đương nhiên biết rất rõ điều này, anh ta biết Chung Minh có năng lực. Nhưng dù nói thế nào Chung Minh cũng chỉ là một người bình thường mới nhậm chức hơn hai tháng, có danh tiếng, nhưng chỉ giới hạn trong Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực, thậm chí có thể nói chỉ giới hạn trong nội bộ "Biển học vô biên", giới hạn trong Quản lý Tạ và những người đồng nghiệp như bọn họ.
Nếu thực sự muốn nghỉ việc, cho dù Chung Minh nói với công ty tiếp theo rằng "Biển học vô biên" do mình một tay khai thác, người ta cũng chưa chắc sẽ tin. Bởi vì rất nhiều công ty vẫn xem chức vụ, thời gian làm việc v.v.. đầu tiên.
Vì thế Chu Dương mới tốt bụng khuyên bảo Chung Minh, ý là, cho dù không thích Giám sát Bạch, cho dù muốn tiếp tục thế này và tìm công ty mới, cũng không cần thiết phải làm quá lên, không được lợi lộc gì cả.
Chung Minh gật đầu: "Tôi hiểu ý của anh, yên tâm đi, trong lòng tôi có tính toán."
Chu Dương vẫn hơi lo lắng, nhưng những gì nên nói đều đã nói, cũng chỉ có thể cố gắng hết lời như vậy thôi.
...
Tầng cao nhất trụ sở Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực, phòng của tổng giám đốc điều hành.
Vu Khang Dụ vừa nghe xong báo cáo của Giám sát Bạch.
"Vì thế, cậu Chung Minh này... không phối hợp hả?" Vu Khang Dụ nhíu mày.
Trước đây ông không hiểu nhiều về tình hình nội bộ của dự án "Biển học vô biên", dù sao toàn bộ Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực có nhiều dự án như vậy, ông ta không thể chú ý đến từng cái một.
Nhưng nghe Giám sát Bạch báo cáo xong, ông ta nhận thấy tình hình cũng rất phức tạp.
Dựa theo cách nói của Giám sát Bạch, nhân vật nòng cốt của dự án "Biển học vô biên" không phải Quản lý Tạ, mà lại là một người mới vừa nhậm chức hơn hai tháng, được cất nhắc đặc biệt
lên chính thức?
Chuyện này nghe đúng là hơi ảo thật, nếu không phải Giám sát Bạch nói với giọng vô cùng chắc chắn, thì Vu Khang Dụ nhất quyết không tin.
"Vậy anh muốn giải quyết như thế nào? Gây áp lực một chút, hay là vừa đấm vừa xoa? Tôi cảm thấy người như vậy, nếu gây áp lực một chút chưa biết chừng sẽ đi luôn, vẫn nên vừa đấm vừa xoa sẽ hay hơn. Chi bằng điều cậu ta đến dự án khác xem, tiền thưởng của "Biển học vô biên" vẫn phát theo quy định, chức vụ lại cao hơn một chút. Cậu ta đi rồi, công việc của anh cũng dễ triển khai hơn."
Vu Khang Dụ cũng biết, nếu Chung Minh đã không phối hợp với Giám sát Bạch, vấn đề này dù sao cũng phải giải quyết.
Nếu là những người khác, không sao cả, đuổi việc luôn cũng được, bồi thường nhiều lên là được. Nhưng điều quan trọng là theo như cách nói của Giám sát Bạch, Chung Minh là nhân vật then chốt của cả dự án, xử lý không ổn thỏa, toàn bộ dự án có thể sẽ lục đục nội bộ, phiền toái lắm.
Giám sát Bạch nói: "Trước tiên không cần phải vội. Tôi cảm thấy cậu Chung Minh này là một hạt giống tốt, thực ra tôi cũng không có thành kiến gì với cậu ta, ngược lại tôi rất thích cậu ấy. Tạm thời xử lý nguội, để cậu ta tự phản tỉnh một chút, đợi số liệu của phiên bản "Biển học vô biên" mới tốt hơn, nếu cậu ta có thể nhận ra sai lầm của mình, đến lúc đó chúng ta sẽ tiếp tục bồi dưỡng."
Vu Khang Dụ gật đầu: "Được, anh liệu liệu mà làm."
...
Dần dà, trên trang web cuộc thi thần tượng ảo, Hạ Nại Nhi đã tiến thẳng vào vị trí thứ ba, hơn nữa chỉ cách Thượng Quan Vân ở vị trí thứ hai vẻn vẹn hơn tám nghìn phiếu!
Hiện nay ba thứ hạng nhất nhì ba đều rất xuýt xoát nhau, số phiếu của Tia nhiều hơn Thượng Quan Vân ba nghìn phiếu, Thượng Quan Vân nhiều hơn Hạ Nại Nhi tám nghìn phiếu, còn Hạ Nại Nhi bỏ cách vị trí thứ tư đến hơn hai mươi nghìn phiếu!
Bên nhóm Thượng Quan Vân và Tia đều rất hoảng sợ, nhất là nhóm của Tia, vì tốc độ bỏ phiếu cho Hạ Nại Nhi thực sự quá nhanh, giai đoạn bỏ phiếu thứ hai đã sắp kết thúc, có thể giữ được vị trí thứ nhất hay không, cực kì quan trọng!
Bởi vì giai đoạn bình chọn thứ ba sẽ căn cứ theo số phiếu trong giai đoạn thứ hai để xác định vị trí biểu diễn, thần tượng ảo có số phiếu đứng thứ nhất trong giai đoạn thứ hai sẽ được lộ diện nhiều hơn, đương nhiên cũng sẽ có cơ hội giành giải nhất cao hơn.
Cứ tưởng chỉ cần ứng phó với một mình Thượng Quan Vân, ai ngờ đột nhiên xuất hiện một cô Hạ Nại Nhi, lập tức làm cho nhóm của Tia hơi hoang mang.
Trong studio thiết kế Tia, bầu không khí hơi căng thẳng.
Studio này chuyên về mảng thiết kế thần tượng ảo, quy mô không lớn, tổng cộng có mười mấy người, nhưng tài chính cũng được coi như hùng hậu, có thể nói họ đã quyết chí giành được giải nhất cuộc thi lần này.
Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều thấy mông lung.
"Mau nhìn xem, giờ bao nhiêu phiếu rồi?"
"Lại tăng hơn ba nghìn phiếu nữa, khoảng cách giữa Hạ Nại Nhi và Thượng Quan Vân ngày một sít sao."
"Hạ Nại Nhi này rốt cuộc là thần thánh phương nào, điều tra ra chưa?"
"Chưa, trên đó viết người dự thi tên là Chung Minh, căn bản không tra được người này."
"Tôi tìm được Weibo của cậu ta, nhưng thoạt nhìn chỉ là một sinh viên mới tốt nghiệp không lâu, không nhìn ra bối cảnh gì."
"Hắc mã*?"
(*) Hắc mã: ý chỉ những chiến binh ban đầu không nổi bật nhưng càng về sau càng bộc lộ tiềm năng của mình.
"Bây giờ thảo luận những điều này cũng không có nghĩa lý gì, mau mau nghĩ cách đi, làm thế nào để giữ vững vị trí đứng đầu của Tia!"
"Đúng vậy, một khi Thượng Quan Vân bị vượt qua, thì sẽ đến lượt Tia đấy, tốc độ tăng phiếu của Hạ Nại Nhi này thực sự là khó hiểu!"