Editor: Nguyetmai
"Lạ thật, Châu Sâm cậu là lập trình viên mà cũng hâm mộ ngôi sao cuồng nhiệt như vậy ư, nhìn dáng vẻ vui mừng của cậu cứ như trúng số vậy, người ta không biết còn tưởng rằng thần tượng ảo này là do cậu làm đó." Anh Đại Huy trêu chọc vài câu rồi tiếp tục đi viết code.
Châu Sâm cũng không có tâm trạng giải thích cho anh ta về việc này, vội vàng mở nhóm chat ba người ra: "Chung Minh mau đánh cho tôi tỉnh đi! Chúng ta đạt giải nhất rồi, nhận được hai triệu rồi đúng không! Đây là thật sao!!"
Anh ấy còn cố ý hơi đứng lên một chút để nhìn Chung Minh bên phía nhóm thiết kế, chỉ thấy Chung Minh vẫn bình tĩnh ngồi ở vị trí của mình, hoàn toàn không nhìn ra đang kích động như thế nào.
Chung Minh trả lời: "Tạm thời vẫn chưa phải là thật, giải thưởng cuối cùng còn phải thông qua xác nhận của ban giám khảo, tổng hợp rất nhiều yếu tố từ các phương diện mới có thể quyết định. Có điều nhìn từ tình hình hiện tại, về cơ bản Hạ Nại Nhi sẽ đạt giải nhất lần này."
Châu Sâm càng hưng phấn hơn: "Chúng ta nên mau chóng lên kế hoạch tiêu xài hai triệu đi là vừa! À không, là bốn triệu, chỉ cần giao bản quyền của Hạ Nại Nhi cho Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa phát triển, thu nhập sau này chắc chắn sẽ càng nhiều hơn!"
"Đúng là một số tiền lớn! Chung Minh cậu thấy thế nào, chúng ta dùng số tiền này như thế nào đây? Cậu là người sáng tạo chính, cậu cứ nói là được."
Khương Uyển Na ở trong dự án "Kỷ nguyên người máy", không cùng một tầng nên Châu Sâm và Chung Minh cũng không nhìn thấy thái độ của cô ấy, có điều nhìn từ cách trả lời chắc hẳn cô ấy cũng đang rất vui mừng.
Dù sao hình tượng Hạ Nại Nhi này là do ba người bọn họ cùng nỗ lực sáng tạo ra, tuy nói Chung Minh đóng góp nhiều nhất nhưng công việc của Khương Uyển Na và Châu Sâm cũng không thể thiếu được.
Châu Sâm tưởng tượng về tương lai một cách vui vẻ: "Nếu như bản quyền giao cho Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa phát triển thì sẽ là bốn triệu. Như vậy, Chung Minh cậu lấy phần nhiều hai triệu, hoặc hai triệu rưỡi cũng được, tôi và em Uyển Na chia nhau phần còn lại. Tôi có thể lấy ít hơn một chút, khoảng sáu bảy trăm nghìn cũng được, có số tiền này tôi có thể nghỉ việc đi chơi một khoảng thời gian rồi."
Khương Uyển Na cũng bày tỏ sự đồng ý: "Tôi không có ý kiến, thực ra hai chúng ta đóng góp cũng không nhiều lắm, chủ yếu vẫn là thiết kế và ý tưởng của Chung Minh, âm nhạc cũng là do Chung Minh làm."
Chung Minh không bày tỏ thái độ ngay lập tức, mà một lúc sau mới trả lời: "Cách nghĩ của tôi không phải là bán bản quyền, hai triệu tiền thưởng cũng đừng lấy ra tiêu xài, chúng ta làm chút chuyện có ý nghĩa đi."
Châu Sâm không hiểu lắm: "Hả? Chuyện có ý nghĩa? Bồi dưỡng kỹ năng hả? Như vậy cũng rất được."
Chung Minh: "Không phải bồi dưỡng kỹ năng, tôi muốn lấy số tiền này để phát triển một game độc lập. Quả thực, hai triệu chia cho ba người chúng ta thì mỗi người cũng được sáu bảy trăm vạn, dựa theo mức một tháng tiêu 6000 thì có thể đủ sống tận mấy năm. Thế nhưng đổi một cách nghĩ khác, không có nhiều cơ hội trong đời để chúng ta kiếm khoản tiền lớn, tôi muốn dùng nó để làm số vốn khởi động, kiếm thêm nhiều tiền hơn nữa."
Châu Sâm kinh ngạc: "Làm game độc lập? Chung Minh, cậu đã nghĩ kĩ chưa, hành động này của cậu cơ bản tương đương với việc treo một túi tiền lớn lơ lửng trên vách đá, vung tay một cái là có thể mất hết! Cậu là nhà thiết kế, mức độ rủi ro khi làm game độc lập cậu cũng rõ hơn tôi mà?"
"Tất nhiên tôi biết rõ, nhưng anh hãy suy nghĩ thật kĩ, anh bằng lòng tiếp tục làm công cho người khác sao?" Chung Minh hỏi ngược lại: "Anh có muốn ngày nào cũng bị bắt tăng ca, bị lãnh đạo từ trên trời rớt xuống mắng, làm một dự án kiếm được số tiền lớn mà bản thân lại chỉ có thể nhận 2,3 phần trăm tiền thưởng?"
"... Tôi biết đạo lý này, ừm, để tôi suy nghĩ lại một chút."
Châu Sâm không nói gì, có lẽ là đang đấu tranh tâm lý.
Khương Uyển Na nói: "Nói thật, tôi cũng cảm thấy rất mạo hiểm. Có điều, nếu như Chung Minh cậu đã kiên trì, tôi cũng sẽ không kiên quyết phản đối. Điều tôi lo lắng là năng lực của chúng ta có đủ hay không, số tiền vốn hai triệu quả thực có thể tạm đủ để phát triển một game độc lập, nhưng điều kiện tiên quyết là chúng ta phải khống chế chi phí của cả dự án ở mức thích hợp, lỡ như vượt ngoài dự toán thì có khả năng sẽ kéo cả bản thân sụp đổ."
Châu Sâm và Khương Uyển Na đều có chút do dự.
Do dự là bình thường, bởi vì ai cũng biết game độc lập nghe thì rất kêu, trên thực tế chính là bước đi trên cây cầu độc mộc, vài ví dụ thành công quả thực vinh quang xán lạn, nhưng trong vực sâu dưới cây cầu độc mộc đều chất chồng xương trắng.
Có rất nhiều studio có lý tưởng và ý chí to lớn muốn làm game độc lập xuất sắc, nhưng cũng rất nhiều trong số đó bị bóp chết bởi chính hoài bão của mình.
Nói một cách đơn giản, muốn làm thật tốt một game độc lập, phải vượt qua ba rào cản.
Thứ nhất là quản lý dự án và kiểm soát chi phí.
Thứ hai là quảng bá game.
Thứ ba là lợi nhuận của game và việc phát triển game tiếp theo.
Mỗi một rào cản đủ khiến vô số studio đầu rơi máu chảy.
Muốn làm game độc lập, những thành viên sáng lập chính phải làm việc toàn thời gian, dù sao làm game cũng không phải nấu ăn, rất vất vả, một chu kỳ phát triển game ngắn thì mấy tuần, dài thì mấy tháng, thời kỳ đầu studio không đủ nhân lực, mỗi một thành viên sáng lập chính đều bận như
điên, hơn nữa cũng không thể nhận tiền lương cao, dù sao đây cũng được coi là làm công cho bản thân.
Trong tình hình tiền vốn có hạn, và tất cả các hoạt động đều cần tốn tiền, làm thế nào để quản lý tốt chi phí chính là một vấn đề lớn.
Ví dụ như, địa điểm làm việc là thuê một văn phòng hay thuê một căn nhà bình thường? Tiền điện nước, ăn uống v.v... thì giải quyết như thế nào? Nếu như không đủ nhân lực thì có thể tuyển thêm người hay không? Không tuyển được người thì tăng lương, tìm dịch vụ tuyển dụng, đó cũng là tiền. Tài nguyên mỹ thuật của dự án không đạt tiêu chuẩn thì phải làm thế nào, dùng tiền mời một chuyên gia mỹ thuật tốt hơn để thiết kế hay là trực tiếp tìm mua tài nguyên mỹ thuật của công ty bên ngoài?
Bất kỳ chi phí của một công đoạn nào vượt quá kế hoạch cũng có thể gây ra việc đứt gãy vốn dây chuyền. Đến lúc đó game mới làm được một nửa, chưa thể thu lợi nhuận, lúc này hoặc là bản thân tiếp tục rót tiền vào, hoặc đành từ bỏ một cách bất đắc dĩ, cho dù chọn con đường nào thì cũng sẽ vô cùng gian nan.
Cho dù kiểm soát chi phí tốt, game thành công làm ra được, làm thế nào để quảng bá cũng là một vấn đề. Không có kênh tuyên truyền riêng, chỉ có thể đưa lên một số nền tảng game thông thường, không mua nổi vị trí đề cử rồi không mua nổi hot search... Người chơi ít, game không có cách nào thu lợi nhuận, không thể thu hồi vốn thì tình trạng lỗ vốn vẫn sẽ xảy ra.
Cho dù game có thể quảng bá, có thể thu được lợi nhuận hay không cũng là một vấn đề. Game này có lợi nhuận, thu hồi được vốn, nhưng game tiếp theo thì sao? Thực sự chưa chắc lại có may mắn như vậy một lần nữa.
Tóm lại, trên thế giới này có rất nhiều studio độc lập, nhưng những nơi có thể vượt qua sự khó khăn rất ít, có thể nói là trong mười chưa chắc được một, đa số các studio bị công ty lớn nuốt chửng hoặc phá sản giải tán, nhắc đến phát triển game độc lập, phản ứng đầu tiên của rất nhiều người chính là gian nan.
Thế nhưng, game độc lập đã là game có tiêu chuẩn thấp nhất rồi.
Thực ra Chung Minh muốn có một lựa chọn ổn định hơn, ví dụ như làm một game di động tương tự "Kỷ nguyên người máy", nhưng mức đầu tư sẽ lớn hơn rất nhiều so với game độc lập. Không nói đến cái khác, chỉ về số lượng nhân viên của "Kỷ nguyên người máy", tính theo tiền lương trung bình mười nghìn, một tháng sẽ tiêu tốn hơn ba trăm nghìn, huống chi còn có chi phí địa điểm làm việc, các loại chi tiêu khác v.v...
Nếu Chung Minh làm việc hết mức, một mình đảm đương công việc của ba người thì vẫn sẽ làm được, nhưng tiền dành cho công tác quảng bá tuyên truyền sau này vẫn chưa thể đủ với một game di động, vả lại nếu trong quá trình xuất hiện sự cố thì sao? Có rất nhiều nhân tố không thể kiểm soát.
Huống chi bây giờ Chung Minh chưa có tên tuổi, đưa tên anh vào vai trò người đứng đầu một cơ sở thiết kế game sẽ chẳng giúp thu hút nhân sự chút nào.
Vì vậy Chung Minh cũng không nóng vội, không cần thiết phải bước một bước lớn như vậy, anh lấy game độc lập làm mục tiêu đầu tiên của bản thân trước tiên.
Trong nhóm im lặng hơn nửa tiếng đồng hồ.
Châu Sâm tựa như đã hạ quyết tâm: "Được thôi, tôi cũng quyết định rồi, nếu như Chung Minh cậu cảm thấy có ý tưởng hay, cảm thấy làm game độc lập cũng ổn thì tôi sẽ tin tưởng cậu! Làm game độc lập có khả năng không thể thu hồi vốn ban đầu, nhưng tôi cũng sẵn lòng thử một lần, dù sao vẫn tốt hơn nhiều việc phải lay lắt ở dự án này, nhìn sắc mặt của người khác để sống!"
Châu Sâm đúng là lay lắt thật, hơn nữa mỗi dự án đều rất tiến thoái lưỡng nan.
Đầu tiên là dự án số 52, luôn phải tăng ca, sau đó giải tán, cắt giảm nhân sự số lượng lớn.
Sau đó là "Kỷ nguyên người máy", mới vừa có chút khởi sắc lại bị Lưu Vũ Tân phá tanh bành.
Bây giờ là "Biển học vô biên", mặc dù game vẫn rất hot, nhưng chiều hướng tiếp theo có vẻ cực kì không ổn...
Hơn nữa, Châu Sâm hợp tác với Chung Minh chưa lâu nhưng đôi bên rất thấu hiểu nhau.
Từ "Chiến trường Tinh Hải" rồi đến "Vung tiền hàng trăm vạn", sau đó là thần tượng ảo Hạ Nại Nhi, không thể nghi ngờ năng lực cá nhân của Chung Minh, anh tuyệt đối là nhà thiết kế xuất sắc nhất mà Châu Sâm từng gặp, hơn nữa còn theo kiểu đa năng, game bình thường không thành vấn đề, game trả lời câu hỏi không thành vấn đề, ngay cả thần tượng ảo cũng làm được luôn!
Vì thế mặc dù Châu Sâm tràn đầy lo lắng với game độc lập, nhưng cuối cùng vẫn bị thuyết phục bởi lời nói của Chung Minh, quyết định đồng ý.