Editor: Nguyetmai
Thành phố Lê Minh.
Chung Minh vừa xuống máy bay đã có xe của ban tổ chức đến đón.
Nhưng chiếc xe không chỉ đón mình anh, một lúc sau, Ngô Minh Hạo và Điền Viện cũng đến.
Hiển nhiên vì cùng đến từ thành phố Minh An nên nhân viên phụ trách của mạng Tinh Du đặt vé trên cùng một chuyến bay cho Chung Minh và Ngô Minh Hạo. Chẳng qua do thời gian hai người xác nhận tham gia không giống nhau, nên có lẽ là khi đặt vé xuất hiện tình huống người trước người sau, vì thế vị trí của hai người không gần nhau. Khi hai người lên máy bay cũng không để ý đến đối phương.
Trong dòng game độc lập ở khu vực Hoa Hạ, game "Thành phố mộng ảo" do Ngô Minh Hạo sản xuất cũng khá là nổi tiếng, danh tiếng rất tốt nên lần này được mạng Tinh Du mời tham dự là điều dễ hiểu.
Ngô Minh Hạo cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy Chung Minh: "Chao ôi, thầy Chung. Xem ra chúng ta đi cùng một chuyến bay, vậy mà lúc ở trên máy bay lại không để ý."
Hai người bắt tay nhau, Chung Minh cười nói: "Đúng vậy, tôi cũng không để ý. Nghe nói dạo gần đây anh đang phát triển một dự án mới, thế nào rồi?"
"Đúng vậy, đã bắt đầu dự án mới rồi, haiz, cũng đến lúc rồi, cứ sống mãi bằng tiền dành dụm là không được. Bên cạnh đó, bây giờ có một lượng vốn lớn, nên cũng tự tin để sản xuất một game độc lập cỡ lớn." Ngô Minh Hạo cảm thán: "Nhưng thầy Chung đúng là rất lợi hại, bên chúng tôi còn chưa hoàn thành game thứ hai, vậy mà bên anh đã bắt đầu phát triển game thứ tư rồi..."
Ngô Minh Hạo đương nhiên tính thời gian từ lúc "Thành phố mộng ảo" được ra mắt, sau đó Chung Minh tung ra "Sương khói thủy mặc", "Hộ vệ vòng Hoàng đạo", "Ác quỷ giữa loài người", bên cạnh đó dạo gần đây Studio Vi Quang không có động thái gì, hiển nhiên là đang lên kế hoạch cho ra game mới.
Năng suất làm việc như vậy họ đúng là kém xa.
Điền Viện ngồi bên cạnh lên tiếng: "Thầy Chung là một người rất đặc biệt, không thể so được, không thể so được..."
Ngô Minh Hạo: "Nói năng kiểu gì vậy. Tiểu Điền, anh nói với em nhiều lần rồi, mọi người trong studio của chúng ta đều cưng chiều em, nhưng khi ở bên ngoài thì không thể nói năng không suy nghĩ như vậy..."
Chung Minh cũng không quan tâm. Trước đây anh đã từng hợp tác với những người này ở Studio Thời Đại Mộng Ảo, đều là người quen, bạn bè nói đùa vài câu cũng sẽ không cảm thấy bị xúc phạm.
Anh nhìn Điền Viện: "Cô nhóc này, sao cô lại đến đây, được mời tham dự không mà đến vậy?"
"Tôi..." Điền Viện ngập ngừng: "Không được mời thì không thể đến đây sao!"
Ngô Minh Hạo mỉm cười giải thích: "Sau này tôi muốn cô ấy chịu trách nhiệm phần xây dựng cốt truyện, lần này dẫn cô ấy đến đây là muốn cô ấy có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với nghề. Anh đừng thấy cô ấy kiêu ngạo như vậy, thực ra cổ rất sùng bái anh, thỉnh thoảng lại lấy những cốt truyện mà anh để lại ra đọc một lần. Có lẽ cô ấy đang vắt hết óc để hiểu được ý đồ khi đó của anh và ngẫm nghĩ xem những cái bẫy do anh tạo ra rốt cuộc được làm như thế nào."
Chung Minh vui vẻ: "Xem lại làm gì, như vậy chỉ tổ lãng phí thời gian, những cốt truyện đó đều bị người chơi tưởng tượng quá lên thôi, căn bản không có bẫy nào cả, cô nghĩ nhiều rồi."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Điền Viện hơi ửng hồng, cô không nói gì nữa.
Chung Minh nhìn về phía đồng hồ đeo tay: "Sao vẫn chưa khởi hành nhỉ?"
Điền Viện nói: "Chị của tôi lần này cũng tham gia đấy, à, chị ấy đến rồi."
Chung Minh quay đầu lại, thấy Thang Doanh mặc một bộ trang phục thường ngày, kéo chiếc vali nhỏ đang đi về phía họ.
Chung Minh mở cửa bước xuống xe rồi đến giúp Thang Doanh để vali vào trong cốp xe.
"Một ngôi sao lớn như cô mà khi ra ngoài lại không dẫn theo trợ lý sao?" Chung Minh lên tiếng trêu ghẹo.
Thanh Doang vén tóc lên theo thói quen, cười nói: "Ngôi sao nổi tiếng gì chứ, tôi chỉ là một streamer thích trốn trong nhà mà thôi. Để mọi người phải đợi lâu rồi, nhanh chóng đến khách sạn đi."
Có thêm Thang Doanh nên chiếc xe bốn chỗ vừa đủ người ngồi. Ở thế giới này, xe bay bốn chỗ là xe bay tiêu chuẩn, không gian trong xe cũng rộng rãi hơn những chiếc Limousine thông thường ở kiếp trước, ba người ngồi ở hàng ghế sau là vừa đủ, tuyệt đối không có cảm giác chật chội. Bởi vì Limousine ở kiếp trước chạy trên đường nên bị hạn chế về độ rộng, nhưng dòng xe bay này sẽ không bị hạn chế, nên nó cũng to hơn Limousine bình thường rất nhiều.
Ngô Minh Hạo ngồi ở ghế trên, Điền Viện, Thang Doanh và Chung Minh ngồi ở phía sau.
"Cho nên, lần này thầy Chung sẽ giới thiệu game mới trong sự kiện lần này sao?" Ngô Minh Hạo hỏi.
Chung Minh cười cười: "Đúng, đợi đến lúc đó mọi người sẽ được xem video quảng cáo của game mới, hoan nghênh các bạn đến chơi thử."
Khi ở trên xe, mọi người đều quen biết từ trước nên đều trò chuyện một cách thoải mái. Hai chị em Thang Doanh và Điền Viện trò chuyện về cuộc sống gần đây. Có thể thấy được là Thang Doanh vẫn không yên tâm khi một mình Điền Viện ở lại thành phố Minh An để làm việc, nhưng Điền Viện lại cảm thấy bây giờ bản thân mình rất vui vẻ. Cô cũng tỏ vẻ không hài lòng với công việc của Thang Doanh, khiến Thang Doanh tức đến mức véo cô một cái.
Mọi người nhanh chóng có mặt ở khách sạn.
Mạng Tinh Du rất hào phóng, tất cả khách mời tham gia đợt này đều được ở phòng đơn, tuy lễ hội Carnival này chỉ tổ chức trong ba ngày, cũng có không ít khách mời là người ở thành phố Lê Minh, nhưng việc chuẩn bị nơi ở cho khách mời cũng tốn một khoản tiền không nhỏ.
Chung Minh vào phòng sắp xếp hành lý. Ngoài quần áo để mặc hằng ngày, lần này còn có những sự kiện nhất định phải ăn mặc lịch sự, nên Chung Minh cũng mang theo một bộ vest.
Chung Minh chuẩn bị một chút rồi cùng mọi người đến khách sạn ăn cơm, đợi buổi khai mạc của Carnival Tinh Du diễn ra.
...
Sau bữa cơm, Chung Minh vừa thay xong bộ vest đã nghe thấy có tiếng gõ cửa.
Anh mở cửa ra, người đến lại là Thang Doanh.
"Ái chà chà, anh mặc bộ này vào nhìn rất đẹp trai đấy." Thang Doanh cười nói.
Thang Doanh vẫn mặc bộ quần áo thường ngày lúc nãy. Hai người gặp mặt, một người đứng ở trong phòng, một người đứng ở ngoài hành lang khiến người đang mặc vest như Chung Minh cảm thấy khó chịu khắp người.
"Thầy Chung, anh có bằng lòng đi thảm đỏ với tôi không?"
Chung Minh hơi sửng sốt: "Đi thảm đỏ? Còn có tiết mục này nữa sao??"
"Có chứ. Nhóm streamer của chúng tôi đều có, các anh chắc chắn cũng có. Tất cả mọi người trước khi đi vào đều phải đi một vòng để gặp mặt khán giả." Thang Doanh nói.
"Ờ... được thôi." Chung Minh gật đầu.
Thang Doanh vui vẻ: "Được rồi, vậy anh đợi tôi thay quần áo một chút."
Chung Minh đã làm xong hết mọi việc. Anh đứng đợi trước cửa phòng Thang Doanh một lúc, cô cũng nhanh chóng mở cửa bước ra.
Lần này Thang Doanh mặc một chiếc váy dạ hội dài màu trắng, chiếc váy được điểm xuyết bằng những nụ hoa thêu bằng tay, từ xa nhìn lại giống như những bông hoa tươi trang trí dọc trên cơ thể, tổng thể vô cùng thanh lịch. Bên cạnh đó cô ấy còn khá cao, chiếc váy này ôm gọn lấy đường cong ở vòng hai của cô ấy, so với khi mặc những bộ quần áo hằng ngày, bây giờ thần thái của cô ấy đã cao lên một bậc trong nháy mắt.
"Thế nào?" Thang Doanh xoay một vòng.
"Đẹp, nhưng mà... cô không đi giày cao gót sao?" Chung Minh thật lòng khen ngợi, tuy nhiên anh nhanh chóng nhận ra chiều cao của Thang Doanh hầu như không có thay đổi gì mấy.
Cô ấy cao khoảng một mét bảy, hơn nữa tỷ lệ cơ thể cũng rất tốt nên nhìn có vẻ cao gầy. Chung Minh không được xem là rất cao, chưa đến một mét tám, sau khi Thang Doang thay quần áo, Chung Minh cũng không cảm thấy đối phương cao lên nên Chung Minh đoán chắc là cô ấy không đi giày cao gót.
Thang Doanh duỗi chân ra, là một đôi giày lolita bằng da.
"Tôi không quen đi giày cao gót, dù sao khi mặc chiếc váy này cũng không có ai có thể nhìn ra tôi đang đi kiểu giày nào." Thang Doanh nở một nụ cười lém lỉnh.
Nhanh chóng có nhân viên phụ trách hướng dẫn hai người đi đến sự kiện.
Quả nhiên là có phần đi thảm đỏ, nhưng chủ yếu dành cho các streamer và người nổi tiếng, dù gì những nhà nhiếp ảnh chuyên nghiệp cầm máy ảnh đứng đợi ở hai bên thảm đỏ và nhóm người hâm mộ nhiệt tình cơ bản đều muốn gặp các streamer và ngôi sao này, còn các nhà sản xuất, họa sĩ đều chỉ đi cho có thôi.
Chung Minh và Thang Doanh bước xuống xe bay. Thang Doanh tự nhiên xích lại gần Chung Minh và khoác lên tay anh.
Sau đó, Chung Minh nhanh chóng bị ánh đèn flash ở hai bên làm chói mắt.
Hiển nhiên không cần nghĩ cũng biết, mọi người đang chụp ảnh Thang Doanh chứ không phải chụp ảnh anh.
Hai bên thảm đỏ bùng nổ những tiếng hoan hô, điều khiến Chung Minh ngạc nhiên là trong đó có cả giọng nam và giọng nữ, xem ra Thang Doanh được rất nhiều người hâm mộ nữ yêu thích.
"Thang Thắng* đến rồi!"
(*) Nguyên tác là 躺赢, từ lóng trong game moba "nằm chờ được gánh" chỉ những game thủ kém chờ người chơi giỏi hơn kéo mới có được chiến thắng trong ván đấu. Chữ 躺 đồng âm đọc với 汤, họ của Thang Doanh.
"Hôm nay lão Thang thật
xinh đẹp, thần thái là gì, là đây chứ đâu!"
"Lúc nãy tôi nhìn thấy hai streamer trông khác xa so với khi livestream trên mạng, làm tôi suýt chút nữa tưởng rằng "Thang Thắng" cũng như vậy."
"Điều đó là không thể. Nhưng nói đi cũng phải nói lại... người đàn ông này là ai vậy!"
Chung Minh có cảm giác có vô số ánh mắt tràn đầy sát khí đang nhìn về phía mình, anh từ từ bước về phía thảm đỏ.
"Tôi cảm thấy... thực ra cô đi một mình cũng rất tốt." Chung Minh nhỏ giọng nói.
Thang Doanh vừa duy trì nụ cười và vẫy tay chào khán giả, vừa nhỏ giọng nói: "Nhóm người hâm mộ này suốt ngày nói tôi là một bà cô già không ai thèm lấy, hôm nay tôi nhất định phải làm họ mở rộng tầm mắt."
Chung Minh không biết nên khóc hay nên cười: "Vậy cô không sợ bị mất người hâm mộ sao?"
Thang Doanh: "Không sao cả, người hâm mộ của tôi nhiều lắm."
Phía cuối của thảm đỏ có dựng một tấm pano để khách mời ký tên lên, Chung Minh và Thang Doang đều tự tìm chỗ trống và ký tên lên đó.
"Buổi gặp mặt của tôi sẽ được tổ chức vào lúc năm giờ, chúng ta đi dạo trước đã." Thang Doanh kéo Chung Minh đi về phía bản đồ chỉ dẫn của hội trường nơi tổ chức Carnival ở bên cạnh.
Hôm nay chiếc váy dạ hội này của Thang Doanh là một lựa chọn thông minh, mặc dù nó là váy dạ hội dáng dài, phần chân váy rất dài và che phủ đôi giày nhưng nó không ảnh hưởng đến việc di chuyển, khác với những chiếc váy dài chấm đất mà mỗi khi bước đi lại có cảm giác như đang lau nhà kia.
Chung Minh nhìn về bản đồ hội trường, lúc trước các nhân viên phụ trách cũng đã gửi một bản đồ như vậy, bây giờ anh xem qua một lần nữa là để nhớ lại mà thôi.
Lần này Carnival của mạng Tinh Du được tổ chức trong nhà, hơn nữa số lượng vé vào cửa rất ít, số lượng vé dành cho người chơi nhanh chóng được mua hết trong mấy phút, số còn lại là danh cho nhân viên nội bộ, gửi đến một vài trang báo chuyên về game, các công ty game, tổng số người tham dự bị hạn chế nghiêm ngặt.
Nhóm người không mua được vé chỉ có thể chụp ảnh lúc khách mời đi thảm đỏ, sau đó xem phát sóng trực tiếp ở trên mạng.
Cũng bởi vì số lượng người tham gia bị hạn chế nghiêm ngặt nên Carnival của mạng Tinh Du sẽ không xuất hiện cảnh tượng biển người chen chúc như ở các buổi triển lãm game khác. Số lượng người tham gia chỉ xêm xêm với các buổi tiệc cao cấp, giữ được sự náo nhiệt nhưng lại không có cảm giác chật chội.
Chung Minh không khỏi cảm thán, quả nhiên ngành game ở thế giới này càng phát triển, địa vị càng cao nên mới có thể tổ chức những hoạt động như rầm rộ như Carnival này.
Lần này hội trường chỉ có một sân khấu chính, không có sân khấu phụ. Nội dung chính của sự kiện được tiến hành xen kẽ, bao gồm buổi gặp mặt của các streamer và người nổi tiếng, biểu diễn âm nhạc, nhóm người nổi tiếng sẽ cùng tham gia thi đấu những game đang nổi hiện nay, trình chiếu video quảng cáo và giới thiệu game mới, sau đó là trao giải cho các game đứng đầu v.v...
Nếu như khán giả không có hứng thú với các hoạt động ở sân khấu chính thì cũng có rất nhiều sự lựa chọn khác. Ví dụ như khu triển lãm game ở trong hội trường, Chung Minh và Thang Doanh chưa đi được bao lâu đã đến được khu triển lãm của game "Hành trình tay súng".
"Hành trình tay súng" là một game FPS* nổi tiếng trên toàn thế giới. Khu vực triển lãm "Hành trình tay súng" là một trong những khu triển lãm nhộn nhịp nhất trong Carnival lần này. Toàn bộ khu triển lãm rộng hai trăm mét vuông, mọi người có thể tùy ý trải nghiệm phiên bản mới của "Hành trình tay súng".
(*) Game FPS: Game bắn súng góc nhìn thứ nhất, nội dung game xoay quanh các cuộc chiến dựa theo vũ khí, người chơi trải nghiệm hình ảnh trong game qua mắt của nhân vật chính.
Điều khiến Chung Minh cảm thấy ngạc nhiên là trong khu vực chơi thử của "Hành trình tay súng" có máy tính truyền thống với bàn phím, chuột máy tính, còn một bên là các thiết bị hiện đại như máy chạy bộ đa hướng* (Virtuix Omni), bộ thiết bị ngoại vi và màn hình sử dụng công nghệ Imax.
(*) Virtuix Omni, máy chạy bộ cho phép người chạy xoay hướng 360 độ.
Từ xa nhìn lại, có rất nhiều người ở trong khu triển lãm của "Hành trình tay súng", chiếm khoảng 80 phần trăm diện tích, từ đó có thể thấy được mức độ được yêu thích của game. So với nó thì những khu triển lãm khác có phần vắng vẻ hơn.
Nhưng "Hành trình tay súng" không phải là game do người Hoa Hạ sản xuất. Nhà sản xuất của game cũng không đến tham dự, mà là do văn phòng đại diện ở khu vực Đại Hoa Hạ hợp tác với mạng Tinh Du để tuyên truyền cho game của mình.
"Thầy Chung, bọn họ không mời Studio Vi Quang làm một khu triển lãm cá nhân sao?" Thang Doanh hỏi.
Chung Minh cười cười: "Bây giờ Studio Vi Quang vẫn chưa có được sức ảnh hưởng lớn như vậy. Nhưng chắc chắn là sẽ sớm thôi."
"Hoạt động của anh sẽ diễn ra vào lúc mấy giờ?" Thang Doanh hỏi.
Chung Minh suy nghĩ một chút: "Lúc trước nhân viên phụ trách thông báo, hình như tối mai có một lễ trao giải, sau đó sẽ đến phần chiếu video quảng cáo và giới thiệu các game mới."
"Chúng ta cùng nhau chơi vài ván đi, thầy Chung, khả năng chơi game "Hành trình tay súng" của anh như thế nào?"
Thang Doanh vừa nói vừa trực tiếp tìm hai vị trí trống, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc mặc váy dạ hội để chơi game là đã cảm thấy không ổn rồi.
Tuy nhiên điều này cũng bộc lộ bản tính nghiện mạng của cô ấy, vừa mới đi thảm đỏ xong đã quay sang chơi game rồi.
"Câu hỏi này của cô... hay lắm. Tôi chỉ chơi trò này khoảng hai ba lần mà thôi." Chung Minh muốn từ chối theo bản năng, dù sao thì anh cũng rất hiểu khả năng của mình khi chơi game "Hành trình tay súng" này, một trình độ mà đến Triệu Thiểm Thiểm còn chê. Nếu tổ đội chung Thang Doanh, chỉ sợ "Thường thắng" sẽ biến thành "Thường thua".
"Không sao cả, dù gì anh cũng là nhà sản xuất game chuyên nghiệp, nên khi chơi game có thể kém đến mức nào chứ, đừng khiêm tốn như vậy. Hơn nữa, khu trải nghiệm không sử dụng bàn phím và chuột máy tính mà sử dụng bộ thiết bị ngoại vi, vạch xuất phát của mọi người đều như nhau hết."
Thang Doanh đã bước vào máy chạy bộ đa hướng và cầm thiết bị ngoại vi lên rồi.
Bởi vì đây là khu trải nghiệm nên không cần phải đăng ký tài khoản, tất cả mọi người đều dùng tài khoản test, và chơi thử phiên bản mới nhất.
Băng chuyền của máy chạy bộ đa hướng được thiết kế như đường chạy trơn có dạng hình tròn với những sóng gợn trên bề mặt. Khi bước lên vị trí đặt chân, người chơi có thể tùy ý di chuyển. Sau khi người chơi bước vào, 360 độ xung quanh người chơi sẽ xuất hiện một màn hình cong bao quanh người chơi, lúc đó tầm nhìn của người chơi thật sự có thể bao quát toàn cảnh.
Có thể thấy được game này cố ý thiết kế cho phù hợp với loại màn hình cong có kích thước lớn, bởi vì tầm nhìn bao quát 360 độ xung quanh nên cơ bản sẽ không có cảm giác hình ảnh bị bóp méo.
Máy chạy bộ đa hướng có một giá đỡ chuyên dụng, có thể trực tiếp ôm lấy phần eo nâng đỡ cơ thể giúp người chơi không bị ngã khi thực hiện những động tác mạnh. Đồng thời ở một góc nghiêng nhất định, người chơi sẽ không gặp phải khó khăn gì khi xoay người.
Còn phần súng là một thiết bị ngoại vi được mô phỏng theo hình dáng của khẩu súng, chia làm súng trường và súng lục, ở phần ống ngắm còn được trang bị một màn hình nhỏ, có lẽ để mô phỏng hành động ngắm bắn.
Hai khẩu súng được treo trên giá đỡ của máy chạy bộ đa hướng, để người chơi có thể tráo đổi bất cứ lúc nào.
Đương nhiên người chơi cũng có thể chơi hai tay hai súng nếu thực sự điều khiển được.
Thang Doanh nói rất có lý, phần lớn người chơi trải nghiệm game bằng những thiết bị ngoại vi đều sẽ như nhau, những kinh nghiệm khi chơi game bắn súng dưới góc nhìn ngôi thứ nhất bằng bàn phím và chuột máy tính đều có thể áp dụng một ít ở đây, nhưng không có nhiều tác dụng.