Translator: Nguyetmai
Xin lỗi?
Chung Minh suýt nữa thì cười ra tiếng, hai người các anh ở đây kẻ xướng người hoạ à?
Tôi làm gì mà tôi phải xin lỗi hả?
Tôi chỉ qua đây hỏi một chút xem tài nguyên mỹ thuật mà tôi cần đã làm đến đâu rồi, chưa làm thì giờ bắt đầu làm đi, có vấn đề gì sao?
Công việc của tôi chính là bảo đảm việc phát triển tính năng mới được thuận lợi, bất kể là thúc giục lập trình hay thúc giục mỹ thuật đều nằm trong phạm vi trách nhiệm của tôi, sao lại là quấy rầy anh làm việc hả?
Buồn cười nhất là Châu Chấn lại còn nói hùa theo Tôn Hồng Thịnh, quở trách rằng mình sai!
Chung Minh lạnh mặt nhìn qua Châu Chấn và Tôn Hồng Thịnh: "Được thôi, vậy anh bận tiếp đi."
Nói xong, anh xoay người trở về chỗ làm việc của mình.
"Hứ, một thực tập sinh như cậu lên mặt cái gì ở đây chứ? Tôi nợ cậu chắc?"
Tôn Hồng Thịnh đang bực bội, Châu Chấn vội vàng nói: "Không sao, cậu ta là người mới không hiểu chuyện, anh cứ làm theo kế hoạch lúc trước đi, bớt giận nào bớt giận nào, mọi người đều vì công việc mà."
Tôn Hồng Thịnh lập tức quay đầu đi, đeo tai nghe lên tiếp tục vẽ, không để ý đến chuyện bên ngoài nữa.
Tuy bị Tôn Hồng Thịnh dập cho một trận, nhưng trong lòng Châu Chấn lại rất vui.
Giờ thì chắc chắn Tôn Hồng Thịnh sẽ càng không ưu tiên làm yêu cầu của Chung Minh nữa rồi, nhìn dáng vẻ của Chung Minh, có lẽ cũng sẽ không muối mặt đi cầu cạnh anh ta nữa, tài nguyên mỹ thuật của chiến trường Tinh Hải không ra được, nhất định sẽ phải kéo dài thời gian.
Đến lúc đó Tôn Hồng Thịnh chắc chắn sẽ rũ bỏ trách nhiệm bảo rằng thiếu người, Lưu Vũ Tân chưa biết chừng còn giáo huấn Chung Minh một trận, trách anh không phản ánh vấn đề này sớm một chút.
Nếu như ban nãy Chung Minh quỵ lụy Tôn Hồng Thịnh, chưa biết chừng thật sự sẽ khiến anh ta ưu tiên vẽ tài nguyên cho chiến trường Tinh Hải, nhưng, ai bảo Chung Minh là người mới mà cao ngạo như thế làm gì?
Châu Chấn trở lại chỗ ngồi, tiếp tục làm việc của mình.
Không lâu sau, Châu Chấn phát hiện Chung Minh đã gửi một tin nhắn vào phần mềm chat nội bộ.
"Tài nguyên mỹ thuật không làm xong, thì là trách nhiệm của ai?"
Châu Chấn vừa đọc, tin nhắn này gửi riêng cho mình.
" Chung Minh à chuyện này..." Châu Chấn phát hiện việc này không hề đơn giản, Chung Minh rõ ràng không định bỏ qua, nên trả lời thế nào đây?
Châu Chấn suy nghĩ một chút, trả lời: "Đó chắc chắn là trách nhiệm của tổ mỹ thuật, có điều tổ mỹ thuật của chúng ta quả thực thiếu người, kéo dài thời gian cũng đành chịu."
Rất nhanh, tin nhắn của Chung Minh lại tới nữa.
"Chỉ đạo mỹ thuật chịu trách nhiệm điều chỉnh công việc của tổ mỹ thuật, chịu trách nhiệm dự tính thời gian hoàn thành tài nguyên mỹ thuật. Nếu trên bản kế hoạch viết tuần tới sẽ ra mắt, thì tài nguyên mỹ thuật nhất định phải hoàn thành đúng thời hạn, đúng không?"
Châu Chấn vừa đọc đã thấy lo lo.
Chung Minh nói hoàn toàn không sai, không thể lôi việc không đủ quân số làm cái cớ, đã chốt thời gian, không làm xong thì chắc chắn có người phải chịu trách nhiệm.
Châu Chấn cảm thấy trong lời nói của Chung Minh có sự oán trách, chắc là định nhờ anh ta phân xử đây, Châu Chấn vội vàng trả lời: "Đúng, tài nguyên mỹ thuật chắc chắn phải hoàn thành đúng thời hạn."
Chung Minh: "Nếu Tôn Hồng Thịnh nói một thực tập sinh như tôi không có tư cách đi thúc giục công việc của anh ta, vậy chuyện này giao cho anh Châu nhé, tôi đã làm hết khả năng rồi, đến lúc đó tài nguyên mỹ thuật không làm xong, chẳng liên quan tới tôi."
Châu Chấn trả lời: "Haiz, anh ta nói vậy chắc vì giận thôi, yên tâm, chắc sẽ hoàn thành thôi."
Chung Minh không gửi tin nhắn nào nữa.
Châu Chấn chắc chắn sẽ không đi hối thúc, anh ta nói mấy câu này đơn giản chỉ để trấn an Chung Minh, nếu để chuyện đến tai quản lý Lưu thì mọi người đều không dễ sống.
Thấy Chung Minh tiếp tục làm việc của mình, Châu Chấn mới yên tâm.
Chung Minh chụp lại lịch sử cuộc nói chuyện giữa mình và Châu Chấn, sau đó tắt khung chat đi, lại gửi một tin nhắn cho Khương Uyển Na.
"Công việc đến đâu rồi?"
Khương Uyển Na nhắn lại rất nhanh: "Mới làm xong tính năng mà chỉ đạo mỹ thuật đưa cho, sao vậy?"
Chung Minh: "Yêu cầu mỹ thuật của chiến trường Tinh Hải được ưu tiên, chị làm cái đó trước đi."
Khương Uyển Na: "Nhưng mà, chỉ đạo mỹ thuật còn chưa đưa bản tạo hình cho tôi?"
Chung Minh: "Không sao cả, để tôi gửi cho."
Khương Uyển Na: "... Được."
Chung Minh: "Lát nữa gửi chị."
Khương Uyển Na còn đang buồn bực chẳng hiểu ra sao, tình huống gì thế này? Quy trình đâu phải như vậy.
Nhưng khi tìm thử trong bảng yêu cầu, cô phát hiện yêu cầu mỹ thuật của chiến trường Tinh Hải đúng là được ưu tiên ở mức cao nhất, buộc phải hoàn thành trong phiên bản này. Đã như vậy, làm sớm hay muộn cũng không khác gì nhau cả.
Chung Minh quả thực vô cùng bất mãn với thái độ của Tôn Hồng Thịnh, nhưng anh cũng chú ý tới việc vì sao Tôn Hồng Thịnh lại không vẽ bản tạo hình của chiến trường Tinh Hải trước.
Theo lý mà nói, chiến trường Tinh Hải chính là tính năng quan trọng nhất trong phiên bản này, tài nguyên mỹ thuật chắc chắn cũng phải ưu tiên làm trước, cho dù Tôn Hồng Thịnh có vẽ lần lượt theo bảng yêu cầu, thì cũng phải vẽ cái này trước chứ!
Kết quả Chung Minh vừa mở tệp tài liệu yêu cầu tài nguyên mỹ thuật ra, phát hiện chiến trường Tinh Hải tuy được đánh dấu ưu tiên, nhưng lại bị ném ra đằng sau!
Nếu Tôn Hồng Thịnh lần lượt vẽ từ trước đến sau thì quả thực phải đợi rất lâu mới làm đến chiến trường Tinh Hải, hơn nữa không đủ nhân viên, chưa biết chừng còn bị kéo dài thời hạn luôn.
Chung Minh dứt khoát không giục nữa, đợi sau này tính toán nợ nần một thể!
Nhưng tài nguyên mỹ thuật vẫn phải làm.
Tính năng chiến trường Tinh Hải phải ra bản tạo hình trước sau đó ra mô hình bối cảnh, cũng tức là trước hết phải kêu Tôn Hồng Thịnh vẽ bản tạo hình, rồi giao bản tạo hình cho Khương Uyển
Na để chế tác mô hình bối cảnh, sau khi làm xong mô hình bối cảnh mới có thể cho vào game, trở thành tài nguyên mỹ thuật chính thức.
Bây giờ, đang kẹt ở chỗ Tôn Hồng Thịnh.
Chung Minh chợt nghĩ, đã như vậy, bỏ qua luôn không phải là xong rồi sao?
Anh không thích vẽ bản tạo hình cho tôi, được, không cần anh vẽ. Tôi trực tiếp hoàn thành bản tạo hình, sau đó giao cho Khương Uyển Na để làm mô hình bối cảnh.
Anh tưởng không có anh thì Trái Đất đất ngừng quay à?
Chung Minh lấy ngay bảng vẽ điện tử ra, tiếp tục hoàn thiện tranh tạo hình mà mình đang vẽ từ trước.
Bản tạo hình trước đây của Chung Minh nói một cách nghiêm túc có thể xem như một phác họa ý tưởng, không đủ độ chặt chẽ, bây giờ sau khi được hoàn thiện có thể trực tiếp đưa cho Khương Uyển Na để làm mô hình bối cảnh.
Chỉ có điều sau khi vẽ xong Chung Minh tiếc rẻ phát hiện, bức tranh này không cho anh thêm chút điểm số nào.
Cũng tức là, ứng dụng thần bí trên đồng hồ không chấp nhận.
Chung Minh suy nghĩ một chút, có lẽ là vì khác với những poster quảng cáo xinh đẹp kia, loại bản tạo hình đưa cho người thiết kế tạo hình xem không cần mỹ quan mà cần thực tế. Phải có tính đa chiều, phải thể hiện rõ mỗi một chi tiết trong toàn bộ bối cảnh, nên không có cảm xúc nghệ thuật gì.
Nói cách khác bản tạo hình này phục vụ cho mô hình trong game, cho tính năng chiến trường Tinh Hải, bản thân nó không thể coi là một tác phẩm nghệ thuật được.
Chung Minh cũng không quá để ý, mà gửi luôn bản tạo hình cho Khương Uyển Na.
Khương Uyển Na đã biết chiến trường Tinh Hải cũng nằm trong yêu cầu của phiên bản này, lại nhận được bản vẽ do Chung Minh trực tiếp gửi tới, liền bắt đầu làm luôn.
...
Phiên bản mới tiếp tục được phát triển, thời gian một tuần trôi qua rất nhanh.
Hàng ngày Tôn Hồng Thịnh đều miệt mài vẽ, cảm giác đầu mình như sắp nổ ra.
"Hình như thực sự không thể làm xong được, mẹ kiếp, lúc nào việc cũng chất đống, sếp thì không chịu tuyển thêm nhân viên cho tổ mỹ thuật, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng phải từ chức!"
Tôn Hồng Thịnh nhìn thời gian biểu, loáng cái mà một tuần đã lại trôi qua, thời gian dự định ra mắt phiên bản mới là thứ sáu Sáu tới, mà hôm nay đã thứ tư Tư rồi.
Các tính năng mới đều đã được thực hiện hòm hòm hết rồi, nhóm test cũng đang chăm chỉ test bug, tiến độ nhìn chung vẫn được coi là bình thường, duy chỉ có mảng tài nguyên mỹ thuật là có vấn đề.
Tôn Hồng Thịnh nhìn qua tệp tài liệu yêu cầu tài nguyên mỹ thuật, anh ta đã hoàn thành hơn một nửa rồi, còn lại hai ba tính năng xếp phía sau, xem ra chắc chắn sẽ có một hai tính năng không ra được tài nguyên mỹ thuật.
"Chiến trường Tinh Hải? Đây là tính năng do thực tập sinh kia phụ trách? Ha ha, thời gian không đủ, tính năng của cậu đành đợi vậy."
Lúc đầu khi nhìn thấy hai chữ "Ưu tiên" Tôn Hồng Thịnh còn định làm cái này trước, nhưng sau khi cãi nhau một trận với Chung Minh, anh ta đột nhiên không muốn làm nữa.
Có hậu quả gì không nhỉ?
Hậu quả chính là Lưu Vũ Tân chắc chắn sẽ không vui, nhưng cũng chẳng phải chuyện gì to tát cả.
Tuần này ngày nào Tôn Hồng Thịnh cũng tăng ca, Lưu Vũ Tân đều thấy cả, chắc chắn sẽ không trách móc anh ta nặng nề.
Buổi chiều, Lưu Vũ Tân như thường lệ đến tổ dự án lượn xem.
Tất cả mọi người đang bận rộn làm việc, sắp đến lúc phiên bản mới ra mắt rồi, ai nấy đều rất khổ cực.
Lưu Vũ Tân đi thẳng tới bên cạnh Trương Thu Trạch: "Phiên bản mới để giao bên test có chưa? Cho tôi xem."
Trương Thu Trạch nói: "Có rồi."
Nói xong đưa cho Lưu Vũ Tân một cái đồng hồ dùng để test.
Công ty giải Giải trí tương Tương tác Quang Dực có bộ phận chuyên trách mảng test, cũng đã lắp đặt server test nội bộ, tất cả các dự án đều thống nhất giao phiên bản mới cho bộ phận test kiểm tra.
Lưu Vũ Tân làm quản lý thì đương nhiên phải hỏi thăm một chút, ít nhất là đích thân chơi thử một lát, xem tình hình hoàn thành phiên bản mới thế nào.
Phiên bản mới của "Kỷ nguyên người máy" được mở ra, kết nối với server test nội bộ.
Lưu Vũ Tân vừa nhìn thoáng lập tức nhíu mày lại: "Chiến trường Tinh Hải bị sao vậy? Tài nguyên mỹ thuật của nó đâu!! Vì sao vẫn chỉ là tài nguyên thay thế*!!"
(*) Tài nguyên dùng minh họa, không chính thức