Translator: Nguyetmai
Đi tới cửa phòng làm việc của quản lý, Chung Minh nhẹ nhàng gõ cửa.
"Mời vào."
Chung Minh đẩy cửa vào, thấy người đang ngồi sau bàn làm việc đối diện mình là một ông chú hói đầu gần năm mươi tuổi.
Hơn nữa đầu ông ấy thật sự hói rất nghiêm trọng, mép tóc sắp lùi hẳn về phía sau, chỉ còn lại vài sợi tóc trên tai vẫn kiên cường trụ vững, tạo thành một vòng cung hoàn hảo.
"Chung Minh đúng không? Tôi đã nghe nói một vài chuyện về cậu từ Tổng Giám đốc Lữ. Tôi là quản lý dự án số 52, tên Tạ Tiến."
Chung Minh bắt tay với Quản lý Tạ, thầm nói chả trách đầu ông ấy thê thảm như thế, cái tên này chẳng khác gì một lời sấm ứng nghiệm...
Chung Minh ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, nhìn quanh một vòng cách bày trí của phòng quản lý.
Sặc, hơi bi thảm nhỉ.
Phòng làm việc nhân viên quản lý của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực được thiết kế theo nhiều kiểu, nhưng bày trí cụ thể thế nào thì tùy thuộc sở thích cá nhân của quản lý.
Phòng làm việc của Quản lý Tạ đơn giản phòng làm việc của Lưu Vũ Tân rất nhiều...
Dù sao trong phòng làm việc của Lưu Vũ Tân còn đặt vài chậu cây xanh, mô hình lắp ráp và đồ trang trí. Quản lý Tạ thì ngược lại, sạch sẽ đến mức kỳ cục, cả phòng làm việc có vẻ trống trải thế nào ấy.
Thực ra không phải Quản lý Tạ thích sạch sẽ, mà rõ ràng là ông ấy không có tâm trạng để trang trí...
Hơn nữa đối với độ tuổi của Tạ Tiến, Chung Minh cũng có chút nghi ngờ.
Số tuổi cũng khá lớn nhỉ?
Đã năm mươi tuổi rồi, sao vẫn còn làm một quản lý nhỏ nhoi trong Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực chứ?
Chung Minh cũng không biết lý lịch cụ thể của Quản lý Tạ như thế nào, nhưng nhìn từ tình hình hiện tại, ông ấy gần như là một quản lý không tranh đấu, không có chí tiến thủ...
"Tiểu Chung à, chắc Tổng Giám đốc Lữ vẫn chưa kịp nói với cậu, để tôi giới thiệu sơ lược cho cậu về tình hình cụ thể của dự án chúng ta."
Quản lý Tạ uống một ngụm trà, bắt đầu từ tốn giới thiệu.
"Trước mắt dự án này của chúng ta vẫn chưa có tên, vì vẫn nằm trong giai đoạn phát triển nên tên vẫn đang chờ quyết định. Về thể loại thì nó là game trí tuệ, nói chính xác hơn là game giáo dục. Tôi biết có thể cậu sẽ hơi thắc mắc, nhiều thể loại game hot như vậy, tại sao phải làm game giáo dục làm gì?"
"Là như thế này, khi mới thành lập, thật ra dự án là kết quả sự hợp tác của thượng tầng công ty với một đơn vị giáo dục. Lúc đó đơn vị giáo dục này hứa hẹn bỏ vốn, đồng thời có thể sắp xếp cho các học viên của đơn vị, cũng tức là các cháu nhỏ, đương nhiên chủ yếu là phụ huynh của bọn chúng tải game về. Họ còn hứa phụ trách một phần công việc quảng cáo. Khi ấy lãnh đạo công ty thảo luận với bên kia thấy rất ổn nên dự án đã được thành lập."
"Dựa theo kế hoạch ban đầu, chỉ cần game giáo dục này đạt chuẩn, là có thể thu hồi vốn và kiếm một khoản lời nhỏ, kết quả khi game đang trong quá trình phát triển thì đơn vị giáo dục này phá sản! Ngay cả số tiền đầu tư đã chốt ban đầu cũng chỉ đưa một phần, còn một khoản nợ vẫn chưa thanh toán, về việc quảng cáo sau khi hoàn thành game thì càng không hy vọng gì."
"Nhưng vì dự án này của chúng ta ít người, không tạo thành gánh nặng quá lớn cho công ty, hơn nữa trò chơi đã được phát triển một khoảng thời gian rồi, lãnh đạo vẫn chưa nói đến việc loại bỏ. Họ quyết định đợi xem tình hình sau khi game ra mắt trên thị trường, bây giờ game đang trong giai đoạn phát triển cuối cùng, một tuần nữa có thể bắt đầu giao test."
Chung Minh thấy cạn lời, sao ông ấy có thể dùng giọng điệu bình thản như vậy để kể một câu chuyện nát tươm như thế? Người bình thường bị gài bẫy như thế đã sớm giậm chân chửi cha chửi mẹ rồi?
Hơn nữa, số mệnh định sẵn dự án này chắc chắn sẽ sập!
Game giáo dục lên thị trường ứng dụng? Còn không có kinh phí quảng cáo?
Hừm... Có thể kiếm được tiền mới là lạ đó!
Thật ra dựa theo kịch bản ban đầu, đơn vị giáo dục kia bằng lòng cùng gánh vác kinh phí phát triển game, lại phụ trách tuyên truyền quảng cáo, đúng là có thể kiếm tiền, nhưng bây giờ đơn vị giáo dục kia phá sản, dự án chớp mắt biến thành lời lỗ tự chịu...
Ngẫm lại cũng rất bình thường, một đơn vị giáo dục không đáng tin
cậy, phá sản không phải hợp tình hợp lý sao, cầm tiền của mình đi làm game giáo dục, thế chẳng phải ăn no rửng mỡ à?
Chung Minh đã sớm biết chắc chắn mình sẽ không được đến dự án tốt đẹp gì, nhưng kiểu dự án sắp tan nát như thế này thì thật sự vẫn khiến anh bất ngờ.
Tuần sau giao test, tuần sau nữa ra mắt dự án, đến lúc đó số liệu ra mắt chết gí thì có thể giải tán tại chỗ chứ gì!
Quản lý Tạ vẫn từ tốn uống một ngụm trà: "Tuy tình huống bây giờ không lạc quan, nhưng cũng không nên quá tuyệt vọng. Cậu chỉ cần làm tốt công việc bản thân phụ trách là được, những việc khác không cần để ý nhiều. Được rồi, bây giờ chức vụ của cậu là nhân viên phát triển ý tưởng game, cũng có thể tham gia một vài công việc quản lý dự án, có quyền xem số liệu GM tool. Những thứ này lát nữa tôi sẽ bảo chỉ đạo thiết kế tới dạy cậu, cậu cứ làm quen công việc trước."
Chung Minh: "Tôi có thể mạo muội hỏi một câu không, nhân viên phát triển ý tưởng game trước đây đâu?"
Quản lý Tạ đáp: "À, cậu ta thăng chức làm chỉ đạo thiết kế."
Chung Minh cảm giác không được ổn lắm: "Vậy chỉ đạo thiết kế ban đầu đâu?"
Quản lý Tạ vẫn từ tốn trả lời: "À, cậu ta nghỉ việc."
Chung Minh: "... Được thôi."
Chỉ đạo thiết kế chạy mất, đây là một dự án khiến người ta tuyệt vọng biết bao!
Theo lý mà nói, chỉ đạo thiết kế không có lý do gì lại nghỉ việc trước thềm dự án ra mắt. Bởi vì một khi dự án ra mắt, cho dù có thành công hay không cũng coi như có kinh nghiệm hoàn thành dự án, có thể tạo điểm nhấn cho CV của chỉ đạo thiết kế hơn. Kết quả chỉ đạo thiết kế còn không chờ nổi hai tuần, có thể thấy nguyện vọng nghỉ việc của anh ta cấp bách thế nào...
Đương nhiên, chắc chắn chỉ đạo thiết kế này cũng tìm được công việc tốt hơn mới nhảy, nhưng bất kể nói thế nào, việc dự án sắp sập mới là nguyên nhân chính.
Bình tĩnh, bình tĩnh.
Thật ra Chung Minh đã sớm chuẩn bị tâm lý, anh chỉ vừa mới gia nhập Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực hơn một tháng, cho dù Tổng Giám đốc Lữ đề bạt, từ thực tập sinh chuyển sang nhân viên chính thức lại thăng chức thành nhân viên phát triển ý tưởng game đã rất tốt rồi, huống chi trong công ty lớn người nào có việc nấy, vị trí trống không nhiều lắm, có thể tìm thấy một vị trí đã tốt rồi, đừng mong chờ nhiều hơn.
Cũng may Quản lý Tạ nhìn có vẻ là một người dễ nói chuyện, nếu là một quản lý không ưa tranh đấu, sau này anh sẽ có nhiều không gian để thể hiện bản thân hơn một chút.
Chung Minh không yêu cầu gì nhiều với quản lý dự án của mình, chỉ cần không keo kiệt lại hay chỉ huy bậy bạ như Lưu Vũ Tân là được.
Hai người trò chuyện qua loa, Quản lý Tạ lại hỏi Chung Minh mấy câu về chuyện đời sống và công việc. Ông nói với vẻ cực kì hào phóng rằng sau này có khó khăn gì cứ tìm thẳng tôi, nếu gặp phải vấn đề gì trong cuộc sống cũng có thể nhờ giúp đỡ bất cứ lúc nào.
"Cốc cốc cốc." Tiếng gõ cửa truyền đến.
"Vào đi."
Một người trẻ tuổi có mái tóc lộn xộn, ăn vận hơi lôi thôi tiến vào phòng, nhìn dáng vẻ khoảng 26-27 tuổi, quá lố nhất là anh ta lại đi một đôi dép lê.
Quản lý Tạ hoàn toàn không thèm để ý, có lẽ đã quen với hình tượng quái đản như vậy, ông giới thiệu với Chung Minh: "Tiểu Chung, đây chính là chỉ đạo thiết kế của dự án chúng ta, Chu Dương. Chu Dương, đây chính là nhân viên phát triển ý tưởng game mới đến, Chung Minh. Về sau hai người sẽ có rất nhiều cơ hội hợp tác với nhau, làm quen thêm một chút đi."