“Chậc, có vẻ năm nay đông nhân viên túc trực tại căn cứ hơn hẳn thì phải” Andrew thầm tặc lưỡi khi nhìn thấy dòng người trên đường tới phòng thí nghiệm.
Căn cứ Laputa được xây dựng để chứa hơn tám vạn người, nhưng bình thường thì sẽ chỉ có khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy ngàn người thường trực.
Các nhân viên với quyền hạn tầm trung thường sẽ không tới tổng bộ, mà họ sẽ nhận lệnh từ những căn cứ nhỏ hơn phân bố khắp toàn cầu.
Nhưng mà với mật độ người trên đường đi lớn như này, thì Andrew có thể ước chừng được rằng hiện tại căn cứ cũng đã có ít nhất bốn mươi ngàn nhân viên.
Một con số khổng lồ nhét vào trong căn cứ nổi trên mặt biển này - nên biết rằng tàu sân bay Gerald R Ford (con tàu sân bay lớn nhất mà công chúng biết) cũng chỉ có khoảng gần ba ngàn thuyền viên thôi.
Nhưng mà nhiều người cũng có cái hay của nó.
Hợp tác cũng học hỏi lẫn nhau là lý do mà con người có thể phát triển được tới tận bây giờ.
Andrew vẫn luôn thích cái môi trường hỗn tạp trong căn cứ này.
Quanh anh là vô vàn sắc thái con người khác biệt, những con người tới từ vô số hoàn cảnh giáo dục, tầng lớp xã hội khác nhau.
Có những nhà khoa học mặc áo blouse trắng nhanh chóng đi tới phòng thí nghiệm, một vài người võ giả châu phi để trần mình đang khoe những hình xăm cổ truyền màu trắng của mình, và thỉnh thoảng sẽ có những bộ Exoskeleton cao hơn ba mét đi qua, mang theo hàng tấn đồ vật.
Họ chỉ có một điểm chung – tất cả đều làm việc, cống hiến cho công cuộc bảo vệ nhân loại thông thường.
Dù có bất hòa giữa các bộ phận thì họ vẫn biết họ gia nhập CORE để làm gì.
Ít nhất đó là những ý chí anh hy vọng mọi người có thể giữ gìn.
Căn cứ này luôn luôn như vậy, chính cái môi trường hổ lốn này là thứ mà anh thích ở đây.
Chỉ có khi mà căn cứ hoạt động nhờ hợp tác của vô số người với vô số hoàn cảnh cùng góc nhìn khác nhau, thì đây mới thực sự là nơi mà anh gọi là “nhà”.
— QUẢNG CÁO —
Event
Tổ hợp phòng thí nghiệm nơi mẹ nuôi anh làm quản lý nằm đối diện với căn hộ của anh ở căn cứ - cách nhau đủ ba km.
Đây không phải là trùng hợp, mà Andrew đã kiểm tra vị trí rất kỹ mới đưa lên yêu cầu cấp căn hộ.
Lợi dụng lúc mẹ nuôi của anh đang bận rộn với nghiên cứu một con Chimera bắt được tại miền đông nước Ý mà không dứt ra được để quản chế hành động của anh.
Nếu mà để cho mẹ nuôi của anh ta được theo ý mình và biết được chuyện này, thì gần như chắc chắn rằng căn hộ của anh sẽ cách cái phòng nghiên cứu đó vài chục mét, thậm chí có khả năng anh sẽ được sắp xếp ở trong phòng nghiên cứu đó luôn.
Cấp trên sẽ coi trọng lời nói của bà ta hơn của anh rất nhiều - thêm vào cái thân phận "mẹ nuôi" nữa, thì chắc chắn họ sẽ để chỗ ở của anh cho bà ta an bài.
Và đối với Andrew, chấp nhận căn hộ ở gần mẹ nuôi mình như vậy là không thể nào.
Nên trong khi bà ta còn bận bụi với nghiên cứu, anh nhanh chóng xin ra ở riêng và yêu cầu đó được chấp nhận nhanh chóng.
Tất cả giấy tờ đều được hoàn thành trước khi có ai có thể kịp phản ứng, và sau đó thì anh cũng nhanh chóng đi nhận một nhiệm vụ khác.
Có thể người khác không thấy có vấn đề khi mà ở sát phòng nghiên cứu đó, nhưng với thân phận đặc thù của anh, Andrew chắc chắn sẽ bị lôi vào những cái phiền phức mà mẹ nuôi của anh gây ra.
Đám thí nghiệm của bà ta không có cái nào là an toàn cả, thêm vào những cái nghiên cứu khá là kỳ lạ, nên rất dễ gây ra tai nạn trong phòng thí nghiệm.
Đây là sự thật không thể chối cãi - khoa học đi kèm nguy hiểm, nhưng không phải cái tỷ lệ nguy hiểm cao như vậy.
Vậy nên anh mới dọn ra ngoài lúc lên mười sáu tuổi.
Lúc đó, anh cũng chỉ có thể nghĩ tới cách để thoát ra, chứ cũng không quá để ý tới những thứ khác.
— QUẢNG CÁO —
Event
Thêm vào việc anh gần như chỉ ở cái phòng thí nghiệm đó hơn chín năm trời, thì cũng là dễ hiểu