Chiếc xe màu đen dừng lại trước một tòa nhà cao tầng, và Andrew bước ra cùng với túi xách chứa đựng tất cả những trang bị của mình.
Tòa nhà cao hơn năm mươi tầng này được xây vào những năm cuối của thập niên 90, tích hợp hệ thống một trung tâm thương mại, văn phòng và căn hộ.
Và trong lúc này, nó cũng là tòa nhà duy nhất có thể cho anh tầm nhìn không hạn chế đối với khu vực đang đánh nhau kia.
Ở góc mắt, anh có thể thấy được cảnh sát vẫn đang đau khổ đối phó với hai tên võ giả - Lý Tiểu Điệp đang ngồi xuống tránh đạn.
Nếu mà những đo đạc là chính xác, thì không phải là do trúng đạn, mà là cô ta đang gia tăng mức năng lượng của chính mình.
Lắc đầu, Andrew nhanh chóng bước vào tòa cao ốc - không có thời gian để mà lãng phí.
Hiện tại mới là hơn chín giờ sáng thứ Tư, nên cũng không có quá nhiều người đi vào trung tâm thương mại.
Andrew nhanh chóng bước thẳng tới thang máy, vượt qua vài ba quầy hàng vắng khách mới mở cửa.
"Đinh" thang máy mở của mà Andrew nhanh chóng bước vào, nhưng anh vẫn không quên gắn một miếng dụng cụ nghe lén cực nhỏ ở đó.
Không phải anh đa nghi, nhưng mà cẩn thận vẫn tốt hơn là chết vì bị tập kích.
"Bzz" Tiếng khóa điện tử của thang máy bị phá hủy bởi kìm chích điện đặc thù - hiện tại, thang máy có thể lên xuống tự do mà không cần có thẻ từ.
Bởi đây là một tổ hợp căn hộ và trung tâm thương mại, nên bình thường, dân cư sẽ có thẻ riêng.
Nhưng sau khi bị chích điện, tất cả các tầng đã mở cửa - kể cả tầng thượng dành riêng cho nhân viên bảo dưỡng.
Trong nền nhạc của thang máy, anh thong thả lắp ráp khẩu súng bắn tỉa trong túi và gắn bộ nòng liên hợp cùng máy tính điện tử.
Lên tới sân thượng gió rít lồng lộng, tình cảnh hiện trường trên bản đồ thông minh lại được cập nhật một lần nữa.
Tình hình hiện trạng cũng đã không khả quan, từ lúc anh xuất phát, cảnh sát đã tổn thất thêm một người nữa, tăng tổng số thương vong lên mười người.
"Đây chắc chắn sẽ là một vụ việc mà báo đài sẽ chú ý đây, vẫn là tìm cách theo túng dư luận nhanh thôi." Andrew thầm nghĩ
Nhiều cảnh sát như vậy tử vong thì đúng thật là một sự kiện lớn, báo đài không để ý mới là lạ.
Ít nhất hiện tại thì bây giờ chúng ta cũng đã cũng đã có bản đồ kỹ thuật cao từ đám drone do Celine điều khiển.
Những người cảnh sát cũng được thông báo rằng phạm vi an toàn là khoảng bốn mươi mét, và họ cũng đã nới rộng vòng vây để tránh những tên kia đánh trả.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Laura, đã biết yêu cầu của ba người kia là gì chưa?” anh gọi thẳng nhân viên liên lạc, "Kiểm tra nhanh lên"
“Họ yêu cầu được đưa về nước với toàn bộ tài sản của mình và cục cảnh sát thành phố bồi thường họ ba triệu đô, phí bồi thường thuốc thang và tổn thất tinh thần.
Diệp Thiên và Lý Đại Lang khẳng định rằng họ không có phạm sai lầm, và tất cả lỗi là do bộ phận cảnh sát đã tấn công họ.” Giọng nói tràn ngập tức giận cùng bất đắc dĩ của Laura vang ra từ đường truyền
“Chính phủ Trung Quốc vẫn đang phủ nhận liên hệ với hành động của ba người này, nhưng chúng ta có thể truy ra được ba người này có liên quan tới hội đấu giá hôm qua.
À đúng, chủ nhân tòa nhà đó cũng tham gia buổi đấu giá đó”
“Ăn trôm thật à, hay là giết người cướp của?" Andrew nhíu mày, nếu theo tình báo thì khả năng rất cao là lỗi về phần họ, thêm vào những người vô tội bị cuốn vào nữa"Phách lối thế, họ thực sự nghĩ mình vô địch sao? Marcus, sắp xếp thế nào rồi”
“Đã lên tới tầng thượng, đang lắp đặt khẩu súng máy và cũng đã đã thấy mục tiêu.
Đợi lệnh từ anh thôi” giọng của Marcus đi kèm