"Vùng xám" - biệt danh cho những nơi mà luật pháp khó mà áp dụng được, bình thường được dùng để miêu tả những khu vực mà thế giới ngầm kiểm soát phần lớn đời sống của người dân.
Tội phạm, băng đảng hay những gia tộc nắm quyền lợi chính; thay vì những luật pháp thông thường thì những khu vực này tuân theo "luật rừng"
Bình thường, những khu vực này hình thành tại những lãnh thổ tranh chấp, nơi mà không quốc gia nào thực sự có quyền lực cả.
Với những kẻ như võ giả hay người có siêu năng thì đây là thiên đường, bởi vì những hạn chế pháp luật cũng không thể áp dụng tại nơi này - hoàn toàn là ai nấy mạnh thì đi mà lo cho tự thân.
Qúa mức hỗn loạn cùng lạc hậu, cảm giác như lạc vào một thế giới khác vậy.
Cộng với môi trường chợ đen cực kỳ phát triển ở đó, thì những khu vực này là chỗ thường thấy tội phạm và đủ thể loại thợ săn tiền thưởng cũng như nhân viên tình báo.
"Ngư long hỗn tạp" là một câu cực kỳ thích hợp để miêu tả tình cảnh trị an ở đây.
Đương nhiên, đó không phải lý do mà những mục tiêu của Andrew lại tụ tập ở đây - anh lại không phải nhân viên tình báo.
Nhưng mà bình thường thì những "vùng xám" như này cũng là nơi mà tội phạm quốc tế dễ bị bắt, dù sao, không có pháp luật ước thúc tử tế nghĩa là không cần lệnh bắt giữ.
Rất nhiều tên tội phạm quốc tế đã bị bắt lại ở những "vùng xám" như này - bất kể hắn có phải người bình thường hay không.
Trong trường hợp này, thì Andrew cũng không rõ vì sao mà những tên tội phạm đã lẩn trốn dưới ô dù pháp luật Trung Quốc lại tìm đường chết mà ra đây.
Dù gì, ít nhất bọn họ cũng phải nhận ra rằng đây là nơi căng thẳng Trung Ấn chứ?
Nhưng điều đó không có nghĩa là CORE sẽ không tận dụng tối đa việc này - mạng lưới tình báo toàn cầu không phải là để trưng.
Có cơ hội bắt được những tên tội phạm đó thì hoàn toàn xứng đang, mặc dù có thể sẽ gặp vấn đề về mặt chính trị.
Dù sao, Trung Quốc vẫn là nơi mà CORE có ảnh hưởng rất thấp, chỉ sau một số quốc gia "đặc thù" như Vatican.
Trong những quốc gia mà ký hiệp ước Greenland năm 1950 về việc giao cho CORE quyền lợi xử lý những sự kiện siêu tự nhiên trên lãnh thổ của họ, thì Trung Quốc không nằm trong 28 nước đó.
— QUẢNG CÁO —
Event
Có thể lý giải, dù sao họ vừa mới thoát ra khỏi thế chiến thứ hai và đang trong thời kỳ cố gắng xây dựng lại xã hội.
Không thể trông chờ vào một quốc gia đang trong thời kỳ hỗn loạn đồng ý cho một tổ chức quân sự nước ngoài can thiệp vào công việc trong nước.
Rồi hai chục năm sau, Trung Quốc vẫn không đồng ý tham gia hiệp ước.
Đến những năm 2000, Trung Quốc vẫn từ chối tham gia vào hiệp ước đã có hơn 180 nước thành viên này - trong khi tỷ lệ tội phạm siêu nhiên của họ thì cũng không hề thấp.
Trung Quốc thực sự đã trở thành một quốc gia khổng lồ không nằm dưới quyền kiểm soát của CORE.
Việc này vốn là không có vấn đề, nhưng mà những chính sách khoan nhượng cho những kẻ mạnh góp phần dung túng các tên võ giả bản địa, dẫn tới cái tính cách không coi pháp luật quốc tế ra gì.
Và ai cũng có thể đoán được hậu quả của chuyện này.
Đó là lý do tại sao mà anh cũng yêu cầu GAIA lợi dụng đội ngũ "freelancer" kia đi hoàn thành một số mục tiêu nhất định - anh không có năng lực đi vào mà không gây ra một cái scandal chính trị cỡ lớn.
Mặc dù bọn họ không quá mạnh, nhưng mà với kinh nghiệm của họn họ, thì đi phá hoại hệ thống hậu cần của đám tổ chức tội phạm bên dưới thị trấn gần đây không phải vấn đề.
Phá hoại tài liệu, trộm dữ liệu, gián điệp tài chính, ...!Mặc dù những hành động đó không thể nói là tốt, nhưng mà ít nhất nó không phải là hoạt động ám sát - ít nhất anh sẽ đẩy được bọn họ ra khỏi việc nhận thêm nhiệm vụ ám sát.
"Chúng ta không có quyền hạn để hành động trong lãnh thổ Trung Quốc, nên hiện tại là cơ hội của anh để xử lý bốn tên tội phạm truy nã đó" giọng nói của GAIA lại vang lên bên tai anh
Nói thật, nhiều lúc anh cũng rất chán ghét chính trị - nhất là trong trường hợp phải đối mặt với những tên chính trị gia giả dối đến khó tả.
Những việc này chỉ tổ làm thêm nhiều người chết mà thôi, tranh chấp giữa cái sĩ diện hão của những người đứng đầu