(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không...Không có khả năng." Đường Tâm Lạc đi được một lúc, thì Đường Mật mới phản ứng lại được."Con không tin, mẹ...Con không tin...Dựa vào cái gì mà Đường Tâm Lạc được Lục tiên sinh cưới chứ? Một thân tàn hoa bại liễu, là đồ bỏ đi, Lục tiên sinh không thể coi trọng cô ta!"Đường Mật tức giận kéo tay Đường Nhược Lan, cô không muốn tin chuyện này là thật.Đường Nhược Lan vội vàng an ủi:"Mật Mật đừng gấp, không thể tin cái nha đầu chết tiệt kia! Cô ta sợ con đoạt Lục gia nên mới nói vậy! Nếu cô ta thật sự gả cho Lục gia, thì cả thành phố A này phải biết chứ, không có khả năng đến bây giờ không có ai biết.""Mật Mật, con đừng buồn...Mẹ con nói rất đúng, cô ta sợ Lục gia coi trọng con, nên mới cố ý nói ra những lời như vậy, để chúng ta thấy khó mà lui!"Lời cảnh cáo của Đường Tâm Lạc, ba người này không thèm để ý đến.Không chỉ có thế, sau khi về nhà, bọn họ cũng không định dọn nhà, tỉnh bơ ở lại, vẫn xem mình là chủ nhân của Đường gia.*Đường Tâm Lạc mới ra khỏi phòng luật sư, liền nhận được điện thoại của Lục Dục Thần."Bây giờ sao?" Cô nghe Lục Dục Thần nói, trong lòng có chút ngoài ý muốnBây giờ vẫn là giờ làm việc, anh bảo cô qua công ty làm gì?Cô nhớ trước kia, Mạnh Trạch có nhắc cô, là Lục Dục Thần không thích phụ nữ tùy tiện đến công ty của anh.Đương nhiên, thanh mai trúc mã của anh -Kiều Nhân Nhân thì ngoại lệ.Bên kia điện thoại, âm thanh lạnh lùng truyền đến:"Đêm nay có tiệc rượu, em qua đây, giúp anh."Đường Tâm Lạc sửng sốt một chút, xém chút nói ra : anh có thể kêu Kiều Nhân Nhân hoặc là cái nữ minh tinh gì đó của anh đi được mà.Nhưng nghĩ tới mấy ngày nay anh giúp cô, liền không nói ra được."Được, em qua liền." Cô cúp máy, có chút hoang mang nhìn ra cửa sổ.Từ khi Lục Dục Thần đột ngột xuất hiện ở tòa án, bảo vệ cưng chiều cô, liền làm quan hệ của bọn