(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Lâm tiểu thư, mau mau... Chúng ta cùng ra ngoài." Tô Chính kích động mời Lâm Thi Mạn ra ngoài cửa.Lâm Thi Mạn đang phơi phơi trò chuyện cùng mọi người lại bị ép ra ngoài, cô ta không vui chút nào."Giám đốc Tô, sao vậy? Chuyện gì thế?"Cả khuôn mặt Tô Chính hồng hào, âm thanh cũng nói ta lên: "Là Lục gia... Lục gia tới! Lục gia quả thật cho Tô gia chúng ta mặt mũi... Lâm tiểu thư, mau lại đây, đi ra ngoài đón tiếp Lục gia."Khách mời bên trong hít một hơi.Lục gia tới!Ánh mắt mọi người nhìn Tô Chính lại thêm chút bội phục.Nghe nói gần đây Tô gia và Lục gia có qua lại, rất có thể sẽ hợp tác với nhau.Tô gia phổ thông trước kia quả thật gặp vận may.Lâm Thi Mạn vừa nghe là Lục Dục Thần tới, trên mặt có chút thẹn thùng vui mừng.Nhưng khi nghĩ tới quan hệ thật sự giữa họ, trong lòng lại có chút lo sợ.Người ngoài không biết chuyện, ngay cả Kiều thiếu gia đề cử cô đi qua, e rằng cũng không biết.Người người cho là cô đang vui mừng vì Lục Dục Thần tới.Nhưng chỉ có mình Lâm Thi Mạn biết, đêm đó, Kiều thiếu gia sắp xếp để cô phục vụ Lục gia, trên thực tế chỉ đi một vòng với thư ký của Lục gia, rồi được đưa vào phòng đã chuẩn bị sẵn.Ban đầu, cô cho là Lục gia sẽ chờ cô ở đó.Nhưng sau khi vào mới phát hiện, bên trong trừ cô ra không một bóng người.Thư ký còn cố tình dặn dò, dặn cô sáng hôm sau mới được đi.Lúc ấy Lâm Thi Mạn không hiểu đối phương muốn gì.Ngày hôm sau, khi quản lý kích động gọi tới thông báo, rốt cuộc cô mới hiểu rõ, vận may của mình tới rồi!Kể từ hôm đó, cô càng lúc càng thuận buồm xuôi gió.Những người khác ngày thường cậy thế, tất cả đều khách khí mời cô tới những buổi tiếc lớn.Giống như tối nay, giám đốc Tô cố tình mời cô tới đây.Chẳng qua là, Lâm Thi Mạn không nghĩ tới, vậy mà gặp Lục