(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiều Nhân Nhân từ trên lầu đi xuống, liền thấy một đám người vây quanh Lục Chỉ Nghi.Nhìn kĩ Lục Chỉ Nghi một hồi.Trang điểm đậm đà, áo quần hở hang.Toàn thân xấu xí, chỉ trừ sợi dây chuyền ngọc bích nhìn không tệ lắm, còn lại mọi thứ nói lên một con người thấp hèn.Nghe mọi người nịnh hót, Kiều Nhân Nhân cau mày.Từ khi nào, nhà họ Lục lại sinh ra một vị tiểu thư thấp kém như thế này?Kiều Nhân Nhân mấy năm nay du học ở nước ngoài, rất ít khi xuất hiện giới thượng lưu ở thành phố A.Chính xác, vị tiểu thư họ Kiều xuất hiện ở ngoài cũng là một dư luận để mọi người bàn bạc.Những người khác còn đang tâng bốc Lục Chỉ Nghi.Tâng bốc tâng bốc rồi lại đem Lục Kình Hạo ra để nói."Chỉ Nghi, cô lớn lên đã đẹp như vậy...anh cố chắc phải đẹp lắm, những người ở nhà họ Lục gien thật tốt."Lục Chỉ Nghi nghe người khác nịnh hót, làm bộ ngượng ngùng cười nói"Có đâu, tôi thì bình thường... nếu mọi người thấy anh của tôi, mới biết được cái gì gọi là đẹp! Mấy ngày nay, mẹ tôi bận chết đi được, không thì bữa tiệc tối nay cũng không chỉ mình ta...""Hơ, bác gái bận cái gì?"Người bên ngoài muốn nghe chuyện của Lục Kình Hạo, nghe Lục Chỉ Nghi nhắc tới, lập tức hỏi tiếp."Anh tôi cũng bận giúp gia đình, tính tình anh tôi...mọi người cũng biết, phụ nữ muốn gả cho anh tôi nhiều lắm, có điều anh tôi không chọn ai."Lục Chỉ Nghi nói những lời này nghe thật nặng nề.Dù cho muốn đám hỏi với Lục gia, thì nhà kia cũng phải không thua kém gì.Cô dùng từ "lựa chọn", để lựa những cô gái, nghe kiểu như đang lựa chọn hàng hóa, thật không lễ phép.Kiều Nhân Nhân đứng ở giữa hai người, nghe nói như thế, nhìn về phía Lục Chỉ Nghi với ánh mắt có chút bất mãn.Tiểu thư họ Lục thực sự đang làm cho Lục gia mất mặt!"Chỉ Nghi, bác gái đã nhắm ai rồi sao? anh cô thích mẫu người như thế nào?"Tuy rằng Lục Chỉ Nghi nói làm cho mọi