(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-Cảnh sát... Cảnh sát tại sao lại đến đây?-Người nào báo cảnh sát vậy?Đám người lập tức có chút bối rối.Những người ở đây đều mà kẻ có tiền có thế ở thành phố A, thông thường thấy cảnh sát cũng sẽ không sợ hãi.Nhưng bây giờ đang ở nơi công cộng, nếu quả thật phát sinh chuyện gì, bị cảnh sát bắt đi, cho dù sau đó có thể dùng quan hệ thoát thân cũng sẽ mất đi thể diện.-Đồng chí cảnh sát, tôi là người báo cảnh sát đây.Đường Tâm Lạc đứng ra thản nhiên nói.Kiều Nhân Nhân hạ giọng nói:-Đường Tâm Lạc cô làm cái quái gì vậy? Đây là tiệc nhà Kiều gia chúng tôi, không có việc gì thì gọi cảnh sát tới làm gì!Đường Tâm Lạc vỗ vỗ lên tay cô ấy, cười không nói. Đúng lúc cảnh sát đến gần cô nói:-Cô là Đường Tâm Lạc?-Đúng, là tôi.Đường Tâm Lạc gật đầu.Đám người bao gồm Kiều Nhân Nhân, Lục Chỉ Nghi trơ mắt nhìn Đường Tâm Lạc, không biết cô đang làm cái trò gì.-Đường tiểu thư, cô nói nghi phạm ở đâu?Cảnh sát hỏi câu rất kỳ quái, không hỏi cụ thể xảy ra chuyện gì, mới mở miệng liền hỏi ngay nghi phạm.Đường Tâm Lạc cong môi, đôi mắt to tròn xinh đẹp đảo quanh một vòng.Những người bị cô nhìn qua, trong lòng đều không hẹn mà cùng xiết chặt, sợ Đường Tâm Lạc sẽ bỗng nhiên chỉ hướng của mình.Lục Chỉ Nghi nhìn theo ánh mắt Đường Tâm Lạc, trong lòng đột nhiên run lên.Loại cảm giác bất an này còn không kịp lắng xuống, ánh mắt Đường Tâm Lạc đã đột nhiên dừng ở cô ta.Chỉ thấy Đường Tâm Lạc duỗi một ngón tay ra chỉ hướng cô ta nói:-Chính là cô ta, tiểu thư Lục gia Lục Chỉ Nghi.-Đường Tâm Lạc, cô đừng ngậm máu phun người, ai là nghi phạm chứ!Đường Tâm Lạc không thèm đếm xỉa đến Lục Chỉ Nghi, tiếp tục nói:-Đồng chí cảnh sát, chiếc vòng cổ mà cô ta đang đeo, chính là chiếc vòng cổ thạch anh loại Đế Vương trị giá ngàn vạn mà tôi đã nói đến khi báo án.Cảnh sát đến đây phá án, từ lúc Đường Tâm Lạc chỉ hướng Lục Chỉ Nghi liền chú ý tới chiếc vòng cổ cô ta đang đeo.Quả nhiên nhìn rất giống với bức ảnh mà Đường tiểu thư đã gửi đến lúc báo án.-Cô... Cô ngậm máu phun người, sợi dây chuyền này là anh tôi mua cho tôi, chứ không phải là cô đâu!Lục Chỉ Nghi đáy mắt hiện lên một chút bối rối.Cô ta đột nhiên nhớ tới cái túi xách bản giới hạn lần trước.Chiếc vòng cổ thạch anh này, số lượng được làm ra cũng giống