(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-Việt Trạch, ôi trời... Tổ tông của tôi ơi, tại sao không mang dép mà lại chạy ra đây!Một giọng nói sắc bén từ bên trong biệt thự truyền đến, phá vỡ bầu không khí lúng túng ngoài cửa.Vừa dứt lời, Đường Tâm Lạc liền trông thấy một người đàn ông tóc vàng hoe, mấy ngón tay thon thả vểnh lên, cầm theo đôi dép lê, vô cùng lo lắng chạy ra.Thấy được Đường Tâm Lạc, ánh mắt anh ta vô cùng kinh ngạc.Nhưng mà, khi ánh mắt anh ta rơi vào chiếc túi trong tay Đường Tâm Lạc, sau khi thấy rõ trong túi là đồ để nấu ăn, trong nháy mắt đã trở nên thoải mái.-Cô chính là Đường tiểu thư mà Việt Trạch hay nhắc đến phải không? Nào nào nào, Đường tiểu thư mau vào đi, rút cuộc cô đã đến... Nếu không, tôi rất sợ Việt Trạch nhà chúng tôi sẽ phá nhà mất!Thì ra cái người tên Trần Cát, tên tiếng Anh là Blanco, là người đại diện của Việt Trạch.Cái tên Trần Cát, Đường Tâm Lạc chưa từng nghe qua, nhưng cái tên Blanco thì như sấm nổ bên tai.-Thì ra anh chính là Blanco...Vinh hạnh vinh hạnh...Đường Tâm Lạc đang nấu nước chuẩn bị nấu mì.Blanco tức thì vểnh tay, đứng cắt hoa quả bên cạnh cô. Thực ra mà nói thì không phải là cắt hoa quả, mà là đang khắc hoa trên vỏ trái cây. Dù sao cách làm cũng đặc biệt tinh tế.-Ai nha, có gì đâu... Trong hội người nào không biết đến đại danh Blanco tôi. Đường tiểu thư, chuyện của cô, Việt Trạch nhà tôi đều nói với tôi cả rồi. Tôi ấy mà, từ trước đến nay cũng không quan tâm Việt Trạch như thế nào, chỉ cần anh ấy thích là được. Nhưng mà... Cái này...Blanco càng nói giọng càng nhỏ, nói xong lời cuối cùng, cố ý hướng ngoài cửa nhìn thử.Thấy Việt Trạch không có tới đây, anh ta liền vội vàng thả chiếc dao gọt ra, tiến đến gần sát Đường Tâm Lạc.-Đường tiểu thư, tôi hỏi cô... Có phải vừa rồi, Việt Trạch nhà tôi đã thổ lộ với cô không?Đường Tâm Lạc đang chuẩn bị rửa rau, nghe được những lời này, thiếu chút nữa đã làm đổ nguyên liệu nấu ăn trong tay.-Trần tiên sinh, chuyện vừa rồi không phải như anh nghĩ đâu, tôi và Việt Trạch...-Ngừng ngừng ngừng ——tôi đã nói là, không được gọi tên tiếng Trung. Gọi tôi là Blanco, OK?Trần Cát, a không, là Blanco dường như rất nhạy cảm với cái tên tiếng Trung của mình.Anh ta xuống giọng, đưa ngón tay ngăn lại trên miệng:- Đường tiểu thư, cô không cần giấu giếm tôi. Tôi biết rõ