(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Thùy Trang NguyễnĐột nhiên từ trong miệng Tô Tình nghe được hai chữ "Ông xã", Đường Tâm Lạc còn có chút không quen.Cô cảm giác trên mặt nhiệt độ lại tăng lên rồi."Tiểu Tình, hiện tại nhớ tới, vẫn là cậu nói đúng... Nhân tâm, đúng là không thể lường trước được." Đường Tâm Lạc húp một thìa súp nấm, khóe miệng không khỏi dính một chút nước súp.Tô Tình nhìn thấy, tỉ mỉ lau sạch sẽ cho cô."Bây giờ cậu đã biết chưa? Lúc trước tớ đã nói với cậu như thế nào, khi đó cậu thấy cô ta đáng thương, luôn luôn giúp cô ta... Thế nhưng cậu không biết, trên đời này, không phải cậu đối tốt với một người, người ta cũng sẽ đối tốt với cậu. Có người, cậu giúp cô ta, cô ta bị chút tâm lý tự ti đáng thương này quấy phá, ngược lại sẽ cảm thấy lòng tự tôn của mình bị đả thương, ngược lại ghi hận lên người cậu."Tô Tình cùng Đường Tâm Lạc, quen nhau từ lúc học trung học. Mà Vạn Vi Vi, mãi về sau mới quen.Trong trường đại học, ba người ở cùng một phòng ký túc xá, Đường Tâm Lạc thấy Vạn Vi Vi sinh hoạt tiết kiệm, luôn sẽ giúp Vạn Vi Vi mua cái này mua cái kia.Bời vì mẹ Đường từ nhỏ luôn bảo vệ Đường Tâm Lạc, cho nên mọi thứ cho cô đều là tốt nhất.Cô đau lòng bạn, lúc ở túc xá luôn luôn đem đồ của mình chia sẻ cho Vạn Vi Vi.Có thể Đường Tâm Lạc không biết, cô có lòng giúp đỡ, xem ở trong mắt Vạn Vi Vi lại là một loại khoe khoang.Vạn Vi Vi lúc đi học không có tiền, chỉ có thể nhịn việc Đường Tâm Lạc đối với cô ta khoe khoang, tiếp nhận cô bố thí.Nhưng đến lúc lên năm thứ tư, cô may mắn được người săn tìm ngôi sao phát hiện, bời vì hiểu được cách sinh tồn trong làng giải trí, rất nhanh liền tìm tới kim chủ đầu tư nâng cô lên.Từ đó về sau, càng là có dự mưu câu được Lục Kình Hạo."Kỳ thật, tớ cũng không nghĩ tới Vạn Vi Vi sẽ biến thành dạng này." Đường Tâm Lạc thở dài, đem đầu tựa trên vai Tô Tình: " Tiểu Tình, cậu nói xem... Có phải tớ cũng sai hay không? Nếu là tớ không đối xử tốt với cô ấy, có lẽ liền sẽ không đả thương lòng tự ái của cô ấy.""Nha đầu này, cậu mong chóng đem ý nghĩ này vứt ra khỏi đầu mau."Tô Tình đẩy đầu Đường Tâm Lạc ra, đưa tay nắm lấy hai má cô: " Tớ nói cho cậu biết, về sau tuyệt đối không được suy nghĩ như vậy! Mẹ cậu ấy, cái gì