(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tình thấy gần tới giờ làm việc, liền dẫn Đường Tâm Lạc ra phim trường.Đường Tâm Lạc lắc đầu:"Thôi, mình ở trong phòng vẫn hơn."Vạn nhất đi ra lại gặp Việt Trạch, không tốt.Tô Tình tức giận kéo cô:"Tâm Lạc, cậu sợ cái gì...Cậu không thích, thì trực tiếp từ chối anh ta. Bộ phim này phải quay mấy tháng mới xong, không lẽ cậu định trốn mãi?""Cái gì mà từ chối với không từ chối, cậu đừng nói nhảm a!Đường Tâm Lạc biết Tô Tình nói đúng, trốn tránh không phải biện pháp tốt.Nhưng nếu từ chối, thì cô nên nói thế nào?Nếu Việt Trạch trực tiếp thổ lộ, thì cô lại có thể từ chối nhanh chóng.Nhưng bây giờ, Việt Trạch đã nói gì đâu mà từ với chối?Mỗi ngày anh chỉ im lặng nhìn cô, vô thanh vô tức đối xử tốt với cô.Tình huống như vậy, chẳng lẽ muốn cô tự mình đa tình, chủ động nói với anh: " Này, anh thích người khác đi, tôi có chồng rồi."OMG, mới nghĩ chút cô đã cảm thấy xấu hổ rồi."Haizz, được rồi được rồi, chuyện này cũng có chút phiền phức. Bộ phim này ngoài chúng ta và Kiều thị đầu tư, còn lại hầu như đều dựa vào Việt Trạch. Hơn nữa, cậu nói cũng đúng, anh ta cũng không nói với cậu cái gì, cậu cũng không thể chủ động nói cái gì.""Được rồi, chúng ta là bạn tốt. Cậu yên tâm, những vật như vậy đều đưa cho mình, sau này mình sẽ tận lực giúp cậu ngăn nam thần, có được hay không?"Thấy Tô Tình bảo đảm, Đường Tâm Lạc liền dũng cảm đi theo Tô Tình tới phim trường.Thật ra, lần đầu tiên cô làm nhà sản xuất, cũng muốn ra phim trường học hành.*Rất nhanh, đã đến lúc quay phim.Nam chính VIệt Trạch và nữ chính Mộ Vãn đã ngồi đợi ở trường quay.Tô Tình nhanh chóng đau cho bọn họ kịch bản.Đường Tâm Lạc ngồi một bên, phát hiện, khi Việt Trạch tập trung làm việc, sẽ không nhìn cô nữa.Như thế, thuận tiện, khiến cô nhẹ nhàng thở ra.Cô ngồi một bên quan sát tình huống trong phim trường.Ánh mắt, không tự giác, ánh mắt liền bị bộ dạng nghiêm túc