(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vùng này tuy náo nhiệt nhưng trị an vẫn không yên ổn.Mỗi thành phố đều có một khu vực không có người quản.Tụ tập các bang phái, dân bần, còn một số thành phần ở tầng chót xã hội.Lúc này "Áo hoa" xé băng dán trên miệng Vạn Vi Vi ra, hung dữ với Vạn Vi Vi đang nức nở."Đừng tỏ vẻ thiếu nữ, bị anh mày sờ một chút mà làm ra vẻ ủy khuất như vậy? Cút mẹ mày---""Áo hoa" túm lấy Vạn Vi Vi, xé áo của cô ta hung hăng bóp một cái.Vạn Vi Vị bị tra tấn, không nhịn được khóc rống lên."Ra vẻ thanh cáo đúng không? Tao nói cho mày biết, mày ghét bỏ tao... đợi đến nơi đó, mày liền ước gì anh mày ở trên xe làm mày cho mà xem!""Áo hoa" thấy Vạn Vi Vi thanh thuần còn muốn cùng cô ta.Tuy rằng ngoài miệng hung hăng, nhưng nghĩ đến Vạn Vi Vi lát nữa lại chịu tội không khỏi cảm thấy đáng tiếc.Da thịt non mềm, dáng người nóng bỏng, nếu không phải trên người có bệnh, thật sự sẽ chơi không dừng.Bởi vì thấy Vạn Vi Vi khóc đến đáng thương, liền nhịn không được nhiều lời."Nghĩ lại cô cũng đáng thương, hôm nay để cô chết cho rõ ràng vậy. Nếu không tương lại lại đắc tội người ta còn khong biết gì.""anh nói cho cô biết, tương lai cô ra ngoài ăn chơi thì đừng gây chuyện thị phi. Cô biết mình có kết cục hôm nay vì sao khoonh?Bởi vì cô đắc tội với Lục gia----"Áo hoa còn chưa nói xong đã bị đầu trọc bịt miệng lại."Mày làm sao vậy, sao lại nói với cô ta những lời này!""Như vậy thì có làm sao, cô ta cũng chỉ là một cô gái chẳng lẽ có lá gan đi tìm Lục gia báo thù sao? Cho cô ta mười lá gan cô ta cũng không giám!""Lục gia " trog miệng áo hoa thật ra là nói Lục Thất.Nhưng Vạn Vi Vi laị nghĩ đến lục Dục thần.Nghĩ đến đôi mắt lạnh lùng của Lục Dục Thần, lại nghĩ đến anh ta sủng