(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có thể thấy với thân thủ của cô, nếu thật sự xảy ra chuyện gì muốn toàn thân mà về là điều không thể nào.Hơn nữa thân phân bây giờ của cô là đạo diễn phim Lại không phải nữ diễn viên nổi tiếng.Nếu ông chủ thật sự có ý muốn phụ nữ.Sẽ đi tìm diễn viên chứ không cần một đạo diễn vô danh tiểu tốt như cô.Yên lặng công tác tư tưởng cho bản thân.Tô Tình đánh liều đi vào bên trong câu lạc bộ.Trên hành lang gần như không có bóng người, cô được đưa đến một gian phòng rất tinh xảo.Trong phòng được trang trí theo phong cách Nhật bản.Trướ cửa phòng bắt buộc thay dép lê.Bên trong trải tấm thảm trên đó có một bàn trà nhỏ.Bên ngoài gian phòng lại vô cùng yên tĩnh.Từ cửa sổ nhìn ra ngoài có thể thấy một ngôi đình, phong cảnh rất xinh đẹp."Mời ngài ngồi bên trong đợi một lát, Nhậm thiếu đang nói chuyện với khách, lát nữa sẽ đến đây."Tô Tình thầm nghĩ hóa ra ông chủ cửa hàng châu báu họ Nhậm.Cô cởi giày ra được người hầu đưa vào phòng.Sau khi ngồi xuống lại có mấy người hầu mặc đồ theo phong cách Nhật Bản đưa điểm tâm đến.Trong đó có một cô gái ngồi quỳ đối diện Tô Tình, bắt đầu dùng dụng cụ pha trà trên bàn.Chỉ trong chốc lát liền đẩy một cốc trà xanh đến trước mặt Tô Tình."Quý khách mời chậm rãi thưởng thức, chúng tôi xin phép ra ngoài."Cô gái biểu diễn nghệ thuật pha trà xong liền cùng người hầu đi ra ngoài.Mà người hầu kia sau khi lui ra cũng nhẹ nhàng đóng cửa lại.Gian phòng nháy mắt liền rơi vào yên tĩnh.Lúc đầu Tô Tình có chút nghi ngờ mục đích vị Nhậm thiếu kia muốn gặp mình.Nhưng bây giờ nhìn khung cảnh ưu nhã bốn phía, đôi phương chưa gặp mình là đang vội nói chuyện.Nghĩ lại, chắc cũng sẽ không vô duyên vô cớ có ý định không an phân với cô.Vì thế cô liền buông lỏng cảnh giá.Cùng lúc đó, trong một gian phòng khác ở câu lac bộ."Kiều thiếu...Hạng mục lần này, ngài nhất định phải giúp đỡ cho Nhậm thị chúng tôi! Ngaì yên tâm, chỉ cần ngài đồng ỹ, chẳng những giữ lời với