(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Tâm Lạc không nghi ngờ gì, nói sang chuyện khác: “Anh chỉ mới qua thôi mà, đem mai đã về chẳng phải là vừa đến công ty đã về rồi sao?”Đường Tâm Lạc biết Lục Dục Thần không phải là người công tư không rõ như vậy.Chỉ là gần đây nam nhân có điểm không bình thường, cô thật sự sợ anh bỏ công việc mà về gặp mình.Tuy rằng như vậy sẽ khiến lòng cô tràn đầy ấm áp.Nhưng nếu anh bị chậm trễ công việc thì không tốt.“Yên tâm, chuyện bên này anh đã xử lý xong rồi. Em cứ ngoan ngoãn chờ ở nhà, tối ngày mai ông xã sẽ về thương em.”Nghe được giọng điệu ngả ngớn lại gợi cảm của nam nhân, Đường Tâm Lạc không khỏi đỏ mặt.“Đáng ghét, em muốn đi ngủ, em sẽ khôn đợi anh đâu.”Hai người lại tiếp tục nấu cháo điện thoại.Thẳng đến khi Đường Tâm Lạc ngáp Lục Dục Thần mới thúc giục cô nhanh đi ngủ.Mà bên kia nước M, đã đến ban ngày.Gác điện thoại, ánh mắt Lục Dục Thần sâu xa nhìn thái dương đang dâng lên ngoài cửa sổ.Ngũ quan tuấn mỹ không còn dịu dàng cưng chiều như khi nói điện thoại nữa.*Nước M.Ăn sáng xong Lục Dục Thần đang ở phòng khách nghe bác sĩ tư nhân báo cáo.“Tiên sinh, thân thể Cố tiểu thư tuy rằng suy yếu, nhưng cũng may trái tim không xuất hiện phản ứng bài xích gì. Bệnh viện cấp thuốc cho cô ấy đều là loại cao cấp nhất, ngài yên tâm, chỉ cần tĩnh dưỡng tốt là thân thể rất nhanh sẽ khôi phục lại.”Bác sĩ tư nhân này tạm thời phụ trách chăm sóc Cố Huyên Nhi.Ở nước M có hai vị bác sĩ chuyên môn trong việc khôi phục trạng thái của tim đang trên đường đến trang viên.Đến lúc đó họ sẽ lập ra một hội chuyên phụ trách cho Cố Huyên Nhi.“Được, tôi biết rồi.” Lục Dục Thần gật đầu, đứng lên.Anh chuẩn bị đi nhìn Cố Huyên Nhi, sẵn tiện từ biệt.“Đúng rồi tiên sinh.” Thấy Lục Dục Thần phải đi, bác sĩ gọi anh lại.“Tuy rằng tim Cố tiểu thư không có phản ứng bài xích, nhưng