(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rất nhanh xe đã đến trước cổng quảng trường Hằng phong, theo sau Đường Tâm Lạc là hai vệ sĩ.Vừa đi đến cửa, một người cao gầy, mặc đồng phục , tiến đến tiếp đón."Xin chào Lục phu nhân, tôi là phó tổng của quảng trường Hằng phong -An Nhã, thật vinh hạnh có thể phục vụ cho ngài."Thật ra thì, Đường Tâm Lạc chỉ muốn một nhân viên bình thường cùng mình mua sắm, không nghĩ tới, vậy mà người ta gửi đến cả phó tổng cho cô.Cô tiếp nhận danh thiếp, xin lỗi cười:"Ngại quá, cô còn nhiều việc làm còn giúp tôi dạo phố.""KHông sao, cái này là vinh hạnh của tôi."Vị phó tổng này, tuy nhìn già dặn, ăn nói ý tứ, nhưng thái độ cực kỳ nghiêm túc.Cô bồi Đường Tâm Lạc đi dạo một chút, cũng không có biểu hiện nịnh nọt thái hóa, cũng không có biểu hiện bất mãn, rất nhanh, hai người đã quen thuộc với nhau.Đi qua một tiệm đá quý, đó là nơi trước kia cô hay đi dạo cùng với mẹ mình.Thấy trước cửa có người, hình như đang tháo dỡ biển hiệu.Cô nhịn không được hỏi:"Không phải tiệm này mở rất lâu rồi sao? Việc buôn bán hẳn cũng không tệ, sao lại dọn đi vậy."An Nhã nhìn thoáng qua, nhận ra đó là cửa hàng của Nhậm gia, liền nhỏ giọng nói:"Nghe nói đắc tội Kiều thiếu, cũng không biết nguyên nhân gì, tóm lại, mấy ngày qua Nhậm gia không dễ sống, mấy cửa hàng đã đóng cửa."Kiều Mạc Hàn?Đường Tâm Lạc khiêu mi, cũng không nghĩ tới, thủ đoạn của Kiều Mạc Hàn lại lợi hại như vậy.Xem ra, Kiều Mạc Hàn tiếp quản Kiều thị, không chỉ dựa vào gia đình, mà còn dựa vào thực lực của chính anh."Lục phu nhân, ở phía trước là cửa hàng trang sức Tuổi Trẻ, nếu ngài muốn tặng quà cho người dưới 30 tuổi, thì có thể đến xem thử."An Nhã đề cử một cửa hàng cách đó không xa.Đường Tâm Lạc suy nghĩ, so với những vật khác, thì trang sức có vẻ