(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tình xoay người muốn tìm khăn tắm.Kết quả vừa xoay người nhìn thấy mình trong gương.OMG!Cô...cô lại không mang gì!Nói không mặc gì cũng không đúng, ít nhất trên người cô còn mang đồ lót.Nhưng mà, như vậy cùng không mang gì có gì khác nhau.Tô Tình chống tay lên bồn rửa nhìn ra ngoài.A, vẫn may.Bên ngoài phòng tắm vẫn có giày của hai ngươì cùng tất chân của cô…Áo khoác của Kiều MẠc Hàn không có, chắc là ở bên ngoài phòng ngủ.Tô Tình bỗng nhiên nhớ ra một chuyện.Kiều Mạc Hàn đỡ cô say khướt về phòng ngủ.Sau đó đỡ cô say xiêu xiêu vẹo vẹo đến bên cạnh giường.Chỉ là, Tô tình biết mình sau khi uống say liền có thói quen khôbg tốt.Xem tình huống bây giờ, cô nghi ngờ có phải lúc ở mép giường làm gì đó với Kiều Mạc Hàn hay không.Có lẽ ,Kiều Mạc hàn sau khi sãy ngã xuống bên giường.Sau đó, cô ngay cả quần áo cũng chưa cởi ném người ta vào bồn tắm.“A, sao tôi lại làm ra chuyện này chứ! CHo dù anh ta có đáng ghét thế nào cũng là người đầu tư a”Tô Tình tùy tiện mang áo khoác tắm vào, ảo não xoa huyệt thái dương.Hơn nữa, cho dù Kiều Mạc Hàn là hoa hoa công tử, nhưng chuyện lần trước cũng không thể trách anh ta…CŨng là cô bị Nhậm phú nhị hạ dược mà lúc đó không phải Kiều Mạc Hàn thì cũng là người khác.Ai, nghĩ đến chuyện kia, Tô Tình lại cảm thấy đau đầu.Lắc lắc đầu, ánh mắt cô lại dừng lại trên người Kiều Mạc hàn.Lúc này, anh ta đang yên lặng nằm trong bồn tắm.Ngủ đến mơ hồ.Nước trong bồn tắm vừa ngang đến ngực của ạn ta.TRên mặt và tóc của anh ta đều bị dính nước.Khuôn mặt tuấn mỹ, dưới ánh đèn càng thêm mị hoặc.Tô Tình không tự chủ nuốt nước bọt.Chắc vì uống rượu xong nên Tô tình cảm thấy khát nước.Trong lòng cô chấn động, vừa rồi sao cô lại có ý