(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong đêm tối, chiếc xe vẫn tải cỡ nhỏ lướt nhanh trên đường.-Lão đại, lần này người hợp tác có đáng tin cậy không? Không biết vì cái gì, em cảm thấy hơi sợ.Trong xe tải, tên đàn em nói giọng Nam cảm thấy bất an nói với tên thủ lĩnh.-Sợ sợ cái đầu mày! Trước kia cũng không phải là chưa làm qua chuyện này, đây không phải là vụ bắt cóc... Đợi chút nữa cao tốc mở, đi qua trạm thu phí rồi lại vòng qua cao tốc lần nữa, sau đó thì đi theo đường mòn. Cho dù bọn hắn lái phi cơ trực thăng cũng không tìm thấy chúng ta, làm sao phải sợ!Một tên thuộc hạ khác cũng hùa theo trấn an:-Đúng đấy, mày suy nghĩ nhiều quá đấy. Tao biết mày đang sợ cái gì, không phải như chuyến lần trước thiếu chút nữa bị bắt đâu. Mày yên tâm, lần này hành động khác với lần trước, lại không cần giết con tin. Đem hai cô gái này ném tới chỗ thâm sơn cùng cốc, cái thôn kia toàn bộ là đàn ông, đến một phụ nữ cũng không có. Hai người đó sẽ ở lại sinh con cho người ta, nối dõi tông đường, không có chút liên quan gì đến chúng ta nữa cả.-Đúng đấy, cho dù may mắn được cứu ra, nhưng chắc lúc đó cũng đã sinh được mấy đứa rồi ấy nhỉ!-Ha ha ha ——Cả đám cười hỉ ha với nhau.Bọn cướp đầu lĩnh cũng cùng theo cười to:-Kỳ thật lần trao đổi này, coi như cũng đơn giản. Lại không cần giết người, cũng không cần giết con tin, tao lần trước đi xem thầy tướng số, ông ta nói với ta, bảo tao trong vòng nửa năm tay đừng nhúng chàm, bằng không sẽ có đại nạn.-Thôi đi lão đại, hành động chúng ta lần này không được tính là nhúng chàm sao. Hơn nữa, anh quên lời người kia nói rồi sao. Cô gái mà chúng ta bắt đi còn đang mang thai. Đem cô ta đến đó làm vợ mấy tên đàn ông trong thôn, anh cảm thấy đứa bé kia còn giữ được sao?-Mày không nói tao cũng quên mất, người chủ mưu kia tính ra còn ác độc hơn chúng ta. Muốn làm người khác sảy thai đến nỗi ra chiêu