(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đêm đó, Đường tâm Lạc từ trên lầu xuống, nhìn hấy bàn đồ ăn, thèm đến chảy nước miếng.Cô đã nhiều ngày không ăn không uống.Khi ăn cơm, bên cạnh luôn có người đàn ông nhìn cô như hổ rình mồi, như vậy sao có thể ăn được.Sau đó bởi vì cô kháng cự cho nên Lục Dục Thần liền thay đổi cách đi nhìn trộm cô.Không nghĩ đến anh là người có dục vọng chiếm hữu mãnh liệt như vậy nhìn người chằm chằm nên cô đã sớm biết.Bởi vì Lục Dục Thần nhìn chằm chằm nên Đường Tâm Lạc không thể ăn cơm ngon.Cũng vì vậy mới bị gầy đi.Bây giờ không có Lục Dục Thần ở đầy, một bàn đầy mĩ vị cô ăn rất ngon lành.Vừa ăn, vừa trộm nói với bảo bảo trong bụng trộm nói.Con trai ngoan, bởi vì để con cùng chạy trốn với mẹ, mấy ngày nay ủy khuất con rồi!”…Sau khi ăn xong, Đường Tâm Lạc đi hoa viên tản bộ.Vú Trương vui mừng, hận không thể lập tức báo tin vui cho phu nhân.“Ăn, ăn…Thiếu phu nhân cuối cùng cô ấy cũng chịu ăn cơm!”*Còn ở bên nhà cũ Lục gia, Lục Dục Thần vẫn ở trong thư phòng, ngay cả bữa tối cũng không quan tâm.“Thiếu gia, sau khi thiếu phu nhân đi, anh cứ tự nhốt mình trong thư phòng. Như vậy cũng không phải cách, hay là anh xuống ăn một chút đi?”Chú mạch không có ở đây, Mạch Trạch liền phụ trách cuộc sống hằng ngày của Lục Dục Thần.“Mạch Trạch.” Lục Dục Thần trực tiếp xem nhẹ đề nghi mình ăn cơm của Mạch Trạch, lãnh đạm nói, “Cậu nói xem, máy bay trực thay ở ngoài cửa sổ có bị người trong phòng phát hiện ra hay không?”“A?” Mạch Trạch cho rằng là mình nghe nhầm, “Lục gia, anh muốn làm gì…”“Không có gì…” Lục Dục Thần nhàn nhạt lắc đầu, “Tôi chỉ là nhớ Tiểu Lạc.”Nhớ…Thiếu phu nhân?Cho nên, Lục gia muốn ngồi trên máy bay, trộm nhìn thiếu phu nhân sao?Mạch Trạch nhất thời không biết nói gì.Trước kia nghe người ta nói, phụ nữ sau khi yêu đương sẽ khiến đầu óc người ta