Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 533


trước sau



(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-Con làm như vậy, nếu như Tâm Lạc biết... Ài... Mẹ thật sự là, không dám nghĩ.Lục Dục Thần thấy viền mắt Trác Nhã Dung đỏ lên, hiểu được nỗi khổ trong lòng bà.Nhưng anh lại chẳng phải là vậy.Anh vỗ nhè nhẹ bả vai Trác Nhã Dung:-Mẹ, mẹ yên tâm... Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi. Chở Tâm Lạc bình an hạ sinh xong, tất cả đều sẽ dễ xử lý rất nhiều. Tâm Lạc mang thai, mục tiêu quá lớn. Nếu như không đem Cố Huyên Nhi làm bia đỡ đạn, con sợ người kia sẽ ra tay với Tâm Lạc.Trác Nhã Dung xoa xoa nước mắt, tuy rằng trách móc ý chí sắt đá của Lục Dục Thần, nhưng cũng hiểu rõ, đây là biện pháp tốt nhất trước mắt.Người kia đã bắt đầu hành động.Lần này Dục Thần bị tập kích, tuy rằng lông tóc không tổn hao gì, nhưng cũng chỉ nhờ bởi đám người Lục Thất và vệ sĩ phản ứng nhanh.Vừa về đến, liền ra tay đối với con trai ruột của mình.Hừ, thật đúng là người kia, cách làm trước sau như một.Trác Nhã Dung đang muốn nói thêm cùng Lục Dục Thần thì Mạnh trạch vội vã từ bên ngoài thư phòng tiến đến.-Thiếu gia, phu nhân, Cố Huyên Nhi đã đến.-Cái gì? !Trác Nhã Dung từ ghế salon bật bậy:-Cô ta lại dám trực tiếp đến đây, thật không coi tôi ra gì!Lời này, Mạnh Trạch cảm thấy khó trả lời nên không nói gì.Lục Dục Thần trấn an nói:-Mẹ, đừng nói như vậy. Hà tất vì loại phụ nữ này mà làm khó mình.-Mẹ mặc kệ.Trác Nhã Dung đôi mắt tao nhã trừng con trai:-Bên ngoài con muốn làm gì thì làm, nhưng người phụ nữ này, mẹ tuyệt đối sẽ không cho phép cô ta bước vào cửa Lục gia một bước.-Mạnh Trạch, cô ta đang ở đâu.-Phu nhân yên tâm, cô ta bây giờ còn đang bên ngoài cửa. Không có người cho phép, chúng tôi sẽ không cho phép cô ta vào.-Rất tốt.Nghe nói như thế, Trác Nhã Dung sắc mặt đã dễ nhìn

hơn chút ít.Lục Dục Thần không giận ngược lại còn cười Trác Nhã Dung Trẻ con .Nhưng mà đúng lúc này, anh đã có một ý nghĩ hay hơn.-Mẹ, có phải mẹ rất không thích Cố Huyên Nhi?Anh bỗng nhiên thấp giọng hỏi.Trác Nhã Dung không chút do dự gật đầu:-Đương nhiên.-Tốt lắm, kế tiếp chuyện này, chắc phải mời mẹ tự thân xuất mã. Nhưng mà con nói trước, sau này đừng trách con là hủy hình tượng quý phu nhân của mẹ nhé.-Hả? Con muốn mẹ làm cái gì?Ngoài cánh cửa sắt nhà Lục gia, Cố Huyên Nhi xinh đẹp đứng ở trong gió lạnh.Toàn bộ người nhìn qua rất đáng thương.Tuy rằng hiện tại đã vào xuân, nhưng khí trời vẫn lạnh như đầu đông vậy.Cố Huyên Nhi thể trạng vốn không tốt, đứng suốt mười phút ngoài gió lạnh mà người Lục gia chưa mời cô ta vào ngồi một chút, đến cửa cũng không thèm mở cho.Cô Lý thân là người cũ của Lục gia, ngược lại được bảo vệ cho vào, hiện tại đang đi vào biện hộ cho cô ta.Cố Huyên Nhi vốn không cần phải đứng đấy.Nhưng thứ nhất, cô ta không ngờ rằng, Lục gia lại có thể đem "Ân nhân cứu mạng" kiêm "Người trong lòng" của Lục Dục Thần ngăn lại ngoài cửa.Thứ hai, cô ta cũng vì muốn thể hiện ra chút thành ý .Lúc này, cho dù có lạnh đến mức không chịu được mà muốn về cũng không thể nào để mất mặt được.Cô ta phải đứng trong gió lạnh mười phút. Lúc hai chân Cố Huyên Nhi như sắp đóng băng lại mới nhìn thấy bóng người đi đến từ xa.Một phu nhân khí chất ung dung, dáng người yểu điệu dẫn theo khoảng mười người làm và cả cô Lý cùng đi tới đây.



(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện