(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đến lúc này, cô ta vẫn bảo vệ người đã làm tổn thương mình.-Nào, để tôi đỡ cô dậy, rồi chúng ta về.Cô Lý đỡ Cố Huyên Nhi, khó khăn lên xe, lại không ngẫm lại một chút, Cố Huyên Nhi ngã sấp xuống, Trác Nhã Dung có liên quan trực tiếp gì đây?Không phải là bà ta cố ý nghĩ ra câu kia, nhưng không biết sao lại cảm thấy, Trác Nhã Dung đang muốn hại cô ta.Cô Lý dắt Cố Huyên Nhi lên xe, lúc này mới quay đầu lại.-Phu nhân.Bà ta nhìn Trác Nhã Dung nói:-Phu nhân, tôi đưa tiểu thư Huyên Nhi về đây, kính xin phu nhân không cần phải tiếp tục tức giận. Tiểu thư Huyên Nhi chỉ là lo lắng cho Thiếu gia, dù sao hãy cứ coi như là chút tấm lòng...Bà ta còn muốn tiếp tục nói vào câu, nhưng nghĩ đến thân phận của mình, rốt cuộc vẫn là nhẫn nhịn được.-Tôi đưa tiểu thư Huyên Nhi về đây.Cô Lý hôm nay, vì Cố Huyên Nhi mà bất chấp tất cả.Bà ta là tôi tớ Lục gia, nhưng rõ ràng vì Cố Huyên Nhi mà dám đối kháng với phu nhân.Trác Nhã Dung lạnh lùng nhìn bà ta, đối với cô Lý mà nói, cảm giác có chút phức tạp.-Đưa cô ta về đi, tốt nhất... Để cho cô ta tự giác chuyển ra đi. Đừng cả ngày ở lại biệt thự bên ấy.Cô Lý nghe nói như thế, muốn nói nhưng rồi lại thôi, bà ta muốn giúp Cố Huyên Nhi xin tha, nhưng cuối cùng vẫn không thể đối mặt phản kháng Trác Nhã Dung.-Tôi biết thưa phu nhân, vậy, cáo từ trước.Cô Lý tâm tình phức tạp bước lên xe, thấy Cố Huyên Nhi ngồi một góc vẻ mặt buồn rầu, nhịn không được trong lòng ca thán một tiếng.Tại sao phu nhân lại không chút khoan dung với tiểu thư Huyên Nhi?Cô gái hiền lành tốt bụng như vậy, phu nhân bà ấy lúc đó, không phải ghét nhất người thứ ba phá hoại tình cảm người khác sao?Cô Đường Tâm Lạc kia, chính là tiểu tam xen vào mối quan hệ giữa Thiếu gia và tiểu thư Cố Huyên Nhi còn gì.Nhưng phu nhân, tại sao phải...Ài... Bất luận như thế nào, bà ta vẫn muốn giúp đỡ tiểu thư Huyên Nhi.Cô Lý có ý định như thế.Về phần lời Trác Nhã Dung nói muốn Cố