(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"A... Mẹ nói, nếu như Cố Huyên Nhi khi đó chết rồi, Lục Dục Thần sẽ cho rằng, là ai động ta đây?"Mượn đao giết người, từ trước đến nay, đều không đánh mà thắng, là phương thức tốt nhất để đánh bại địch.Lục Ái Đồng đáy mắt hiện lên sự tán thưởng:"Mẹ, thật là một cách hay!"Lâm Đồng nghe vậy cười đắc ý."Hừ, đó là điều đương nhiên. Nếu như vậy, chúng ta nghỉ cần ngồi núi xem hổ đấu, tận mắt chứng kiến hai mẹ con Trác Nhã Dung và Lục Dục Thần đấu đá nhau Đến lúc đó, Lục gia sụp đổ, không phải mọi thứ sẽ nằm trong tay bố và anh trai con sao!"Cùng lúc đó, bên kia.Ở trung tâm thành phố A, trong một căn hộ xa hoa."Mẹ, làm sao bây giờ... Tô thiếu đã vài ngày không liên lạc với con, mẹ nói xem có phải anh ấy thay lòng rồi không?"Đường Mật vẻ mặt thất thần ngồi bên cạnh Đường Nhược Lan, trên mặt hiện vẻ ảo não bất lực.Những người mà cô ta yêu mến sau bữa tiệc ấy, bởi vì sợ đắc tội với Lục gia, tất cả đều đã xóa bỏ mối quan hệ với cô ta.Chỉ còn duy nhất một người ái mộ cuồng nhiệt nhất là Tô thiếu, cũng đã qua vài ngày không liên lạc với cô ta."Có Tô lão gia ngăn cản, Tô thiếu có thích con cũng có ích gì?"Đường Nhược Lan cũng phiền muộn thở dài:"Chỉ cần vẫn là gia tộc muốn làm ăn ở thành phố A, tuyệt không dám ... qua lại với con. Lục Dục Thần chiêu này thật đúng là tàn nhẫn, chặt đứt tất cả nguồn tài nguyên của chúng ta!"Chẳng những là những người theo đuổi Đường Mật trong phút chốc biến mất, chính những mối quan hệ của Đường Nhược Lan, sau khi biết được bà ta đắc tội Lục gia cũng theo nhau xóa bỏ mối quan hệ với gia đình bà ta.Đường Nhược Lan đã sớm đầu tư thất bại, hiện tại đến các mối quan hệ cũng không còn, ngoại trừ khu nhà trọ này ra thì cũng chẳng còn gì mấy.Nếu như không sớm tìm cách mới kiếm tiền, với thói quen sinh hoạt xa hoa của hai mẹ con Đường Nhược Lan thì cũng chỉ còn cách dọn sang