(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Thùy Trang NguyễnCố Huyên Nhi chỉ cảm thấy bàng hoàng bất an, căn bản không thể hòa vào vòng tròn của những quý phu nhân đó.Thời điểm cô đang cảm thấy bàng hoàng bất an, ngồi ở một góc trên ghế sô pha. Cũng không biết, sớm đã có người trong một căn phòng trên tầng hai, theo dõi rõ rang nhất cử nhất động yến hội bên dưới....Một căn phòng nào đó trên tầng hai phủ Tổng Thống .Nguyên bản nên xuất hiện bên dưới, tổng thống phu nhân Lục Ái Đồng lúc này chính là tư thái lười biếng, nửa tựa trên một chiếc ghế sô pha.Cô ta liếc mắt giám thị màn hình, nét mặt vui cười."Cố Huyên Nhi này thật đúng là không phải ngu bình thường. Mẹ, mẹ mau nhìn dáng vẻ rụt rè sợ hãi này của cô ta, a... Lục Dục Thần làm sao lại coi trọng phụ nữ như vậy, thật sự là không thể hiểu nổi!"Lâm Đồng đang ngồi ngay thẳng ở một bên, không giống Lục Ái Đồng tùy ý làm càn. Bà ta cười nhẹ một tiếng, nhìn qua ôn nhu lại ưu nhã nói: " Con thì biết cái gì, có một số đàn ông chính là dính phải chiêu này. Cố Huyên Nhi này cũng không tính là quá ngu, chí ít còn biết giả bộ yếu đuối đáng thương.”"Chỉ tiếc, cô ta đem dáng vẻ này dùng nhầm chỗ... Yến hội đêm này, khách quý đến toàn là phụ nữ. Dáng vẻ giả vờ đáng thương kia có thể dung với đàn ông. Nhưng đối với phụ nữ sẽ chỉ làm người khác chán ghét."Lục Ái Đồng khinh thường nhíu mày : " Coi như chiêu này hữu dụng, con cũng không thích. Đàn ông, nên bị phụ nữ đùa bỡn trong lòng bàn tay, Cố Huyên Nhi này thật sự khiến cho con quá thất vọng rồi.""Đứa trẻ ngốc, trên đời này, nào có nhiều phụ nữ như vậy, có thể giống như mẹ con ta, có được ưu thế trời cho."Lâm Đồng cười một tiếng : " Huống chi, lời này của con nếu như bị cha cùng anh trai con nghe, bọn họ sẽ không vui đâu.""Làm sao có thể giống nhau..." Lục Ái Đồng yêu kiều, nâng lên khóe môi : " Cha cùng anh trai, người đàn ông khác làm sao có thể đánh đồng."Đối với Lục Ái Đồng mà nói, Lục