(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Thùy Trang Nguyễn"Yên tâm, sẽ không. Đây chẳng qua là một loại thuốc trợ hứng, đàn ông sau khi ăn, sẽ chỉ tùy ý em sắp xếp, làm sao có thể bị thương.""Thế nhưng là..." Cố Huyên Nhi vẫn còn có chút do dự.Thuốc có thể khiến người ta sinh ra ảo giác.Cô cũng đã từng nghĩ muốn dung một loại thuốc tương tự để dung trên người Lục Dục Thần.Nhưng loại thuốc này dược hiệu phần lớn quá bá đạo, rất dễ dàng liền sẽ làm tổn thương não bộ.Lục Dục Thần là thẻ đánh bạc duy nhất của cô. Cô không dám tùy tiện cược."Huyên Nhi, em yên tâm đi. Chị làm sao lại hại em được, chị cũng muốn thấy em hạnh phúc...""Em nghe chị, ngày đó, ăn mặc xinh đẹp một chút. Em hẳn phải biết, Lục tiên sinh thích nhất em ăn mặc như thế nào. Ngày ấy, ăn mặc khiến anh ta cao hứng một chút, sau đó dụ anh ta uống ly rượu kia.""Em yên tâm , chờ sau khi chuyện thành công, chị liền phái ký giả đi vào chụp ảnh. Chỉ cần chụp được, em còn sợ bà già kia không từ bỏ sao?"Cố Huyên Nhi chỉ do dự mấy giây, cuối cùng vẫn là bị Lục Ái Đồng thu phục.Dáng vẻ Lục Dục Thần thích, cô chợt nhớ chiếc vòng cổ thủy tinh kia.Đó là con bài lớn nhất của cô đối với Lục Dục Thần.Ngày đó, chỉ cần đeo sợi dây chuyền này, Lục Dục Thần nhất định sẽ bị cô nhăc lên tình cũ!Nghĩ đến đây, ý chí dưới đáy long Cố Huyên Nhi càng thêm kiên định."Chị, chị nói đúng. Chỉ cần chụp được ảnh, bà già kia nhất định không có mặt mũi lại ngăn cản!""Đúng, chính là như vậy." Thấy cá đã cắn câu, Lục Ái Đồng ý cười càng sâu hơn.Cô ta bỗng nhiên nghĩ đến, người vợ đầu tiên của Lục Dục Thần.Lục Ái Đồng sớm từ trong miệng Cố Huyên Nh biết được, Đường Tâm Lạc mang bầu con của Lục Dục Thần.Nhưng cô cùng Lâm Đồng đều thật sâu hiểu rõ, đối với đàn ông như Lục gia mà nói. Không bao giờ yêu phụ nữ, cho dù là có