(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Thùy Trang NguyễnSắc mặt Đường Tâm Lạc phút chốc lạnh xuống.Đối phương không lễ phép như vậy, cô cũng sẽ không khách khí."Cô gọi điện thoại tới, chẳng lẽ không nên tự giới thiệu trước sao? Cô là ai, tìm tôi làm gì, có việc thì nói mau, thời gian của tôi rất quý giá."Cô... Đường Tâm Lạc, cô đừng có phách lối. Cô thật sự coi chính mình vẫn là Lục phu nhân sao? Hừ, tôi nói cho cô biết, tôi..."Ba ——Đối phương còn chưa nói xong, Đường Tâm Lạc liền trực tiếp cúp điện thoại.Bên đầu điện thoại kia, Cố Huyên Nhi vẫn còn tiếp tục chửi mắng. Chợt nghe trong ống nghe không có thanh âm mới phát hiện, điện thoại đã bị Đường Tâm Lạc thô bạo cắt đứt!Đường Tâm Lạc, cô ta làm sao dám? !Đầu bên kia điện thoại, Tô Tình vừa vặn lại gần : " Điện thoại của ai vậy, làm sao lại cúp?"Đường Tâm Lạc nói: " Không biết là người nào, đại khái là người bị bệnh thần kinh, gọi tới liền mắng, lại không nói mình là ai.""Đầu năm nay, gọi sai điện thoại, có bệnh cũng không phải một cái hai cái. Chờ một lúc lại gọi tới cậu cũng đừng nhận.""Không có việc gì, dù sao nhàm chán, trêu chọc não tàn cũng tốt." Đường Tâm Lạc tuy là nói như vậy, kỳ thật trong lòng đã có nắm chắc.Phụ nữ gọi đến chỉ mặt gọi tên mắng cô, ở thời điểm này, ngoại trừ Cố Huyên Nhi thì sẽ không có người thứ ba.Đang nói, điện thoại di động quả nhiên lại vang lên.Đường Tâm Lạc nhíu mày, nhận."Đường Tâm Lạc, đến tột cùng cô có gia giáo hay không, còn tùy tiện cúp điện thoại người khác..."Thanh âm điệu đà lại bén nhọn của người phụ nữ từ trong điện thoại di động truyền tới.Đường Tâm Lạc lạnh nhạt trả lời: "Không hiểu gia giáo, là gọi điện thoại tới nhưng lại không biết tự giới thiệu sao. Tôi nói rồi, thời gian của tôi rất quý giá. Nếu cô không nói chính mình là ai, tôi đương nhiên cần phải cúp điện thoại."Nghe Đường Tâm Lạc nói phải cúp điện thoại, Cố Huyên Nhi cũng không đoái hoài tới làm bộ làm tịch nữa, lập tức mở miệng nói thân phận."Tôi là Cố Huyên Nhi... Đường Tâm Lạc, tôi cho cô biết, tôi cùng Dục Thần là thật tâm yêu nhau!"Đường Tâm Lạc nghe, không khách khí bật cười : " Ừ,