(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Thùy Trang NguyễnNghe được Đường Tâm Lạc nói, Việt Trạch nhẹ nhàng thở ra.May mắn...Anh còn tưởng rằng, chiếc dây chuyền trong tay Cố Huyên Nhi mới là dây chuyền của Đường Tâm Lạc.Nếu thật sự bị Cố Huyên Nhi cầm đi. Anh cũng chỉ có thể cân nhắc, để Winston đem dây chuyền cướp về rồi.Việt Trạch bỗng nhiên níu lại cổ tay của cô : " Đường Tâm Lạc, nghe anh nói, hiện tại lập tức đi cùng anh, đem sợi dây chuyền này lấy ra. Bà Trương, tôi muốn dẫn Tâm Lạc đi tham gia yến hội, chỉ chậm trễ Tâm Lạc một chút thời gian, rất nhanh liền trở về...""Thế nhưng .."Việt Trạch bỗng nhiên buông tay Đường Tâm Lạc ra, nghiêng thân ở bên tai Bà Trương nói vài câu.Chỉ thấy vẻ mặt Bà Trương khẽ biến, sau đó liền trọng trọng gật đầu : " Được rồi, vậy thì xin nhờ Việt Trạch tiên sinh nhất định phải chăm sóc thiếu phu nhân thật tốt, đừng để cô ấy mệt mỏi.""Yên tâm." Việt Trạch nhàn nhạt gật đầu.Lúc Đường Tâm Lạc hoàn toàn còn chưa hiểu rõ đến cùng xảy ra chuyện gì. Cô đã bị Bà Trương tự mình đưa lên xe Việt Trạch.Xe một đường đi đến ngân hàng.Đường Tâm Lạc ngồi trong xe, bỗng nhiên ý thức được một vấn đề."Không đúng, Việt Trạch... Làm sao anh biết dây chuyền của em, là kiểu dáng gì? Em nhớ được, em chỉ đề cập với anh về sợi dây chuyền, cho tới bây giờ không hề nói cho anh, đó là một chiếc dây chuyền thủy tinh vàng!"Việt Trạch nghe vậy, tròng mắt hơi tối.Không nghĩ tới Đường Tâm Lạc thế mà nhanh như vậy liền nghĩ đến sơ hở trong này.Anh bất động thanh sắc nhìn Đường Tâm Lạc, thản nhiên nói: "Bởi vì anh lắp thiết bị nghe lén trong điện thoại Cố Huyên Nhi."Thời điểm Cố Huyên Nhi kiểm tra người, trong điện thoại di động của cô ta động chút tay chân quá dễ dàng."Anh..." Đường Tâm Lạc không nghĩ tới, Việt Trạch đề cập với cô sẽ thay cô giám thị nhất cử nhất động của Cố Huyên Nhi. Vậy mà, thật sự làm được tình trạng như vậy.Việt Trạch rất không quan trọng nhún vai : " Có chuyện, hình như anh quên, chính miệng nói với em."" Từ chỗ Diana em hẳn nghe nói