Thứ bảy, vòng hai của giải thi đấu thể thao điện tử chính thức bắt đầu.
Đàn anh Oai Oai nghe Lâm Sơ Yến nói người tài trợ mới là tập đoàn Việt Lâm, vì vậy liền làm một bức tranh chữ treo ở phòng ăn. Oai Oai vụng trộm hỏi Lâm Sơ Yến, rốt cuộc vấn đề tài trợ giải quyết như thế nào.
Kết quả Lâm Sơ Yến nói: “Anh biết chủ tịch tập đoàn Việt Lâm không? Đó là bố của em.”
Đàn anh Oai Oai giơ ngón cái: “Bàn về trình độ khoác lác, anh phải phục em đấy.”
….
Đối thủ ở vòng thi đấu thứ hai của chiến đội Thời Gian là chiến đội Tiên Nữ Nhỏ.
Lúc chọn anh hùng cấm, chiến đội Tiên Nữ Nhỏ chọn Trang Chu đầu tiên. Ưu điểm lớn nhất trong kỹ năng của Trang Chu là giải trừ khống chế, Hướng Noãn thấy bọn họ cấm Trang Chu, thầm nghĩ phe địch sẽ chọn đội hình anh hùng giỏi khống chế, ví dụ như Trương Phi, Đạt Ma… (1)<
(1) Bồ-đề-đạt-ma, dịch nghĩa là Đạo pháp, ~470-543. Ông được coi là người truyền bá và sáng lập ra Thiền học và Võ thuật tới Trung Quốc.<
Cô còn đang lo lắng Trương Phi của mình sẽ bị phe địch giành mất, kết quả đối thủ không hổ tên là chiến đội Tiên Nữ Nhỏ, chọn một mạch năm pháp sư.
Hướng Noãn: “…”
Không phải quá liều rồi sao?
Năm pháp sư theo thứ tự là: Chân Lạc (2)< , Vương Chiêu Quân, Điêu Thuyền, Mai Shiranui (3)< , Tiểu Kiều. Tất cả đều là tiên nữ nhỏ…
(2) Văn Chiêu Chân hoàng hậu, còn được gọi là Chân Mật hoặc Chân Phục, Chân Lạc, đương thời xưng là Chân phu nhân, là nguyên phối phu nhân của Nguỵ Văn đế Tào Phi, vị Hoàng đế đầu tiên nhà Tào Ngụy.<
(3) Mai Shiranui là nhân vật nữ xuất hiện trong cả hai series game đối kháng Fatal Fury và The King of Fighters do SNK sản xuất. Mai Shiranui là một trong những hình tượng nhân vật nữ khá nổi tiếng không chỉ trong các game đối kháng nói riêng mà trong cả thế giới giải trí ảo nói chung. Vô số các bộ truyện tranh do fan vẽ hay các bộ cosplay đều lấy đề tài cô gái xinh đẹp này.<
Người thứ năm của chiến đội Thời Gian là Lâm Sơ Yến, Hướng Noãn vốn nghĩ anh sẽ theo thói quen chọn Đát Kỷ, kết quả anh lại chọn Lý Bạch.
“Đừng dùng Lý Bạch.” Bốn đồng đội đều ngăn cản.
Chơi trò chơi này cần phối hợp đội hình, bây giờ đã có những vị trí khác rồi, chỉ thiếu mỗi pháp sư.
Lâm Sơ Yến không thể làm gì khác, bất đắc dĩ đổi lại Đát Kỷ.
Lúc đầu Hướng Noãn nhìn lướt qua ID của đối thủ, kết quả lại bị thu hút.
Tên của phe địch theo thứ tự là: “Trần Vỹ Đình là chồng tôi”, “Lộc Hàm là chồng tôi”, “Vương Tuấn Khải là chồng tôi”, “Nam Joo Hyuk là chồng tôi”, “Lâm Sơ Yến là chồng tôi”… Đợi một chút, cái quái gì thế này?
Hướng Noãn cảm thấy buồn cười, huých Lâm Sơ Yến bên cạnh: “Anh nhìn ID thứ năm kìa, Lâm Sơ Yến là chồng tôi, Lâm Sơ Yến là chồng tôi, ha ha ha ha ha… Ơ.”
Cô thấy Lâm Sơ Yến đang cười.
Anh cúi đầu, mím môi cười, nụ cười tao nhã nhưng dường như không có ý tốt, mắt nhìn điện thoại di động, lông mi khẽ chớp chớp, trong mắt tràn ngập sự dịu dàng. Anh nói: “Cô lặp lại lần nữa đi.”
Giọng nói rất nhẹ, dường như đang nói cho cô nghe.
Hướng Noãn lập tức đỏ mặt.
Ba người Trịnh Đông Khải ngồi đối diện bọn họ, ba bạn cùng phòng trợn mắt nhìn nhau, tất cả quyết định làm người vô hình, giống như Lan Lăng Vương tàng hình vậy, vô hình, vô hình…
Sau khi hết thời gian chờ, Hướng Noãn giả vờ mất trí nhớ, điều khiển Trương Phi xông ra…
Mặc dù chiến đội Tiên Nữ Nhỏ tùy tiện bày ra đội hình không bình thường này nhưng việc lựa chọn cấm Trang Chu trước là rất khoa học. Bởi vì năm tiên nữ pháp sư đều có kỹ năng khống chế, mà Trang Chu trời sinh là khắc tinh của những kỹ năng khống chế này.
Nhưng đội hình pháp sư cũng khá yếu đuối, cho nên Hướng Noãn rất có lòng tin.
Sau đó, bọn cô lại thua ván này.
Sức chiến đấu của năm tiên nữ pháp sư tập hợp lại đúng là rất đáng sợ, nhất là đoàn chiến, đầu tiên tung ra một chiêu khống chế, sau đó các pháp sư bùng nổ sát thương, không để cho người khác cơ hội để phản ứng.
Hướng Noãn cực kỳ ghét Chân Lạc. Giá anh hùng Chân Lạc thật ra chỉ đáng giá gân gà, bình thường cơ hội để ra sân đánh hạng cũng không nhiều, bởi vì chạy chậm nên rất dễ bị giết. Nhưng đại chiêu của Chân Lạc tung ra rất nhanh, màu sắc cũng gần giống màu của mặt đất, khiến cho đối thủ trong lúc chiến đấu thường không chú ý đến đại chiêu đó, sau đó dễ dàng trúng chiêu, trúng chiêu lại chịu hiệu ứng làm chậm, đóng băng… Rồi bị đập chết.
Phản ứng của Hướng Noãn rất nhanh, những anh hùng khác như Vương Chiêu Quân hay Tiểu Kiều đều có kỹ năng khống chế hỏa vũ nên có thể tính toán trước tránh được, nhưng kỹ năng của Chân Lạc không thể tính trước mà phải dựa vào mắt nhìn, cho nên cô trúng chiêu rất nhiều lần.
Tình huống của đồng đội cũng không khác cô, phản ứng của đám Đại Vũ chậm hơn một chút, ngay cả kỹ năng khống chế hỏa vũ cũng không tránh được.
Tóm lại, mấy người phối hợp cũng không đánh được, cứ như vậy thua ván đầu tiên.
Mở đầu ván thứ hai, chiến đội Tiên Nữ Nhỏ lại cấm Trang Chu, xem ra lại định dùng chiêu cũ.
“Làm sao đây?” Hướng Noãn nhíu mày, rất phiền muộn.
Lâm Sơ Yến an ủi cô: “Đừng lo lắng, vừa rồi chưa chuẩn bị tốt.”
“Thật sao?”
“Ừ. Năm pháp sư cần rất nhiều tiền, ván này chúng ta cố gắng kiềm chế tốc độ phát triển của họ, tốc chiến tốc thắng. Giai đoạn đầu bọn họ không mạnh, chúng ta có cơ hội thắng.” Lâm Sơ Yến phân tích đơn giản một chút.
Trịnh Đông Khải hơi bất ngờ, dù sao thời gian chơi trò này của Lâm Sơ Yến quá ngắn, bây giờ hiểu biết về trò chơi lại nhiều như vậy, Trịnh Đông Khải không tránh khỏi xúc động: “Người thông minh học cái gì cũng nhanh.”
Hướng Noãn nghe hiểu, nhưng cô chơi Trợ thủ chỉ có Trương Phi và Trang Chu, bây giờ Trang Chu bị cấm, chỉ còn Trương Phi xấu xí, cô cũng không có lựa chọn khác.
Dưới sự yêu cầu của Lâm Sơ Yến, Đại Vũ từ bỏ Luban No.7 mà đổi sang dùng Ngu Cơ (4)< . Xạ thủ Ngu Cơ này đặc biệt mạnh ở giai đoạn đầu, dễ dàng áp chế những tướng phe địch.
(4) Ngu Cơ, thường gọi Ngu mỹ nhân, là vợ của Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ, một vị tướng quân phiệt lẫy lừng thời Hán Sở tranh hùng. Cuộc đời của bà nổi tiếng qua việc là hồng nhan tri kỷ của Hạng Vũ.<
Arthur của Mao Mao Cầu và Triệu Vân của Trịnh Đông Khải giai đoạn đầu cũng rất mạnh nên không cần đổi.
Đến lượt Lâm Sơ Yến chọn, anh không chọn Đát Kỷ, bởi vì Đát Kỷ phải kéo dài đến giai đoạn giữa và cuối mới có sát thương đầy đủ. Trịnh Đông Khải nghĩ anh sẽ chọn Gia Cát Lượng, thân là pháp sư nhưng giai đoạn đầu Gia Cát Lượng rất mạnh.
Nhưng anh lại không chọn Gia Cát Lượng, mà là… Lý Bạch.
“Này này này cậu trêu tớ à? Dùng Lý Bạch tốc chiến tốc thắng…??”
Lâm Sơ Yến khẽ cong môi: “Tin tớ.”
“Tin cái đầu cậu. Mau đổi đi.”
Lâm
Được lắm, năm pháp sư tiên nữ, Lý Bạch ở giữa, ván này… đội hình quả thật rất tùy tiện.
Anh hùng Lý Bạch có độ cơ động và khả năng sinh tồn rất cao. Kỹ năng thứ nhất thường gọi là “Đến đây đến đây không bắt được ta đâu”, có thể tự do dịch chuyển ba lần, giương đông kích tây, đi tới đi lui không thấy bóng dáng, lực chạy trốn level max. Kỹ năng thứ hai thường gọi “Đến đây đến đây không đánh được ta đâu”, kỹ năng này khiến Lý Bạch ở trong trạng thái vô địch, bỏ qua tất cả công kích. Kỹ năng thứ ba thường gọi là “Ngươi không đánh được ta nhưng ta lại đánh chết được ngươi”, lúc tung kỹ năng vẫn ở trong trạng thái vô địch, không thấy bóng người đồng thời có sát thương rất lớn, khiến người khác phải sợ mất hồn mất vía.
Nhưng Lý Bạch lại rất yếu ớt, lượng máu phòng ngự mỏng, một khi đã bị bắt thì chỉ có đường chết. Hơn nữa Lý Bạch còn có một điểm yếu chí mạng, đó là đại chiêu của Lý Bạch phải qua bốn lần đánh thường mới được kích hoạt. Vương Giả Vinh Diệu vốn là một trò chơi có tiết tấu rất nhanh mà Lý Bạch cũng không có đủ thời gian an toàn để tích góp bốn điểm đánh thường. Không có đại chiêu, Lý Bạch chẳng khác nào cá nằm trên thớt.
Cho nên chơi Lý Bạch có mức độ thử thách rất lớn về thao tác, thao tác không tốt thì chỉ có thể làm thức ăn cho quân địch.
Thao tác của Lâm Sơ Yến tốt hay không tốt, Hướng Noãn cũng không nói được, nhưng quả thật tốc độ tay của anh rất nhanh.
Đánh thắng được thì đánh, không thì lại bật vô địch, sau đó bỏ chạy trong nháy mắt, nhưng mà bạn đừng cho là tôi đã bỏ chạy, xin lỗi tôi lại quay trở lại đánh bạn đây… Vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, khiến người ngoài cũng không ngờ.
Trừ điểm này, Lâm Sơ Yến phối hợp với Triệu Vân của Trịnh Đông Khải, dựa vào tính cơ động sẵn có của anh hùng đã tạo nên khắc chế đối với tướng địch. Đối phương thiếu tài nguyên rừng, năm người phải cùng nhau ăn tài nguyên lính trên ba đường, áp lực về kinh tế rất lớn.
Mấy người Lâm Sơ Yến còn vượt trụ đánh người, không ngừng gây rối, làm các tiên nữ nhỏ ngay cả đánh lính cũng không yên, không ăn được nhiều lính quèn thì rất lãng phí. Đây cũng là tổn thất kinh tế không nhỏ.
Từ số liệu chiến tích, Lý Bạch cũng không giết nhiều người nhưng lại có ảnh hưởng rất lớn đến tình hình chiến đấu, ảnh hưởng này không thể biểu thị qua số liệu chiến tích.
Tóm lại một câu, Lâm Sơ Yến đã biến một kiếm khách phong lưu phóng khoáng thành một kẻ chuyên gây rối chiến trường.
Đây cũng có thể coi là một kiểu nhân tài….
Ván này thắng rất thuận lợi. Dù sao thì năm người chiến đội Tiên Nữ Nhỏ cũng bị thiệt hại khá nhiều.
Ván đấu thứ ba, các tiên nữ nhỏ cũng từ bỏ, các cô nàng mở kênh cộng đồng để nói chuyện phiếm.
[Lâm Sơ Yến là chồng tôi]: Lý Bạch đối diện cũng là fan của Lâm Sơ Yến sao?
[Sơ Yến]: Không.
[Lâm Sơ Yến là chồng tôi]: Đừng xấu hổ. Tôi thấy cậu thao tác không tồi, có hứng thú gia nhập chiến đội Tiên Nữ Nhỏ của bọn tôi không?
[Sơ Yến]: Không.
[Noãn Noãn]: Tôi có thể không? Tôi cũng là tiên nữ nhỏ này… ^_^
[Lâm Sơ Yến là chồng tôi]: Đồ con trai xấu xí… cút!
[Noãn Noãn]: QAQ
Sau khi vòng thi đấu thứ hai kết thúc, Hướng Noãn cảm thấy hơi mệt, cô đứng lên duỗi người.
Đúng lúc Thẩm Tắc Mộc đi qua, thấy cô thì lập tức nói: “Tối mai xã đoàn tổ chức liên hoan, em đến được không?”
“Vậy sao… Em đến.” Hướng Noãn trả lời, lại cảm thấy hơi kỳ lạ: “Sao xã trưởng Oai Oai lại không thông báo nhỉ?”
“Sao vậy? Em không muốn nhìn thấy anh?”
“Không không không.” Hướng Noãn vội vàng lắc đầu, “Không phải em không muốn nhìn thấy anh.”
Thẩm Tắc Mộc mỉm cười.
Lúc này, một bàn tay đẹp đẽ cũng giơ lên: “Đàn anh, em cũng đi.”
Là Lâm Sơ Yến.
Thẩm Tắc Mộc gật đầu, xoay người đi.
Buổi trưa, những bạn nhỏ chiến đội Thời Gian ăn cơm ở phòng ăn, sau đó mấy người Lâm Sơ Yến quay về cơ sở chính.
Lúc Lâm Sơ Yến về cơ sở chính thì đã gửi cho Hướng Noãn một tin nhắn thoại.
Hướng Noãn mở tin nhắn ra, cảm thấy không ổn cho lắm.
Bởi vì… nội dung tin nhắn đó là: “Lâm Sơ Yến là chồng tôi, Lâm Sơ Yến là chồng tôi ha ha ha ha…”
“Đồ thần kinh.” Hướng Noãn gọi điện thoại mắng anh: “Sao anh lại ghi âm, mau xóa đi.”
“Tôi ghi âm vì muốn ghi chép tư liệu chiến đấu, tổng kết chưa đủ.”
“Đừng nói lung tung, rõ ràng trong trò chơi có quay video, anh ghi âm để làm gì?!”
“Nhưng ghi âm có thể ghi lại ý tưởng lúc đó của chúng ta.”
“Tôi mặc kệ. Anh xóa nhanh lên.”
Lâm Sơ Yến khẽ cười, nụ cười khiến người ta ngứa tay muốn đánh chết anh. Anh nói: “Sau này cô phải nghe lời tôi, nếu không, tôi sẽ cài nó thành chuông điện thoại.”
“Đồ điên. Chúng ta tuyệt giao.”
“Được. Vậy tôi đổi luôn bây giờ.”
“Này này anh chờ chút….” Hướng Noãn nói nhỏ, “Vậy thì trước tiên không tuyệt giao nữa.”
Lâm Sơ Yến cười: “Đã biết nghe lời rồi sao?”
Cô buồn bực “Ừ” một tiếng.
“Qua loa lấy lệ quá…” Lâm Sơ Yến không vừa lòng, anh hỏi lại: “Đã biết nghe lời rồi sao?”
“Biết nghe lời rồi.”
“Vậy đi, sau này chơi game không cho phép cô nói bậy nói bạ, biết chưa?”
“Biết rồi.”
Giọng cô buồn bã ra vẻ rất đáng thương, Lâm Sơ Yến có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của cô lúc này, nhất định đang phồng mồm chu môi, giống hệt như con cá nhỏ đang thổi bong bóng.
Dường như cá nhỏ không cam lòng chịu ức hiếp, cô lên tiếng: “Lâm Sơ Yến, anh chờ đấy.”
Lâm Sơ Yến mấp máy môi, anh đảo mắt, khẽ nở nụ cười dịu dàng: “Được, tôi chờ.”