“ Vì sao?”
Đệ nhất thuỷ tổ lắc đầu thở dài, thanh âm có chút ngưng trọng.
“ Vì ta sợ hậu quả giết tên kia.
Hắc tiên sinh không nói nhưng có thể đoán được phần nào, thân phận quá cao.
Ngươi đoán nếu ta bị nhân loại giết thì sẽ ra sao?”
Người sau nghe được thì bình tĩnh trả lời, giọng nói vẫn như lúc đầu không có chút nào dao động.
“ Tất cả huyết tộc sẽ nổi điên đồ sát cả khu vực đó, báo thù bằng mọi giá.”
Người bên ngoài thường xưng bọn họ là Vampire – ma cà rồng ý chỉ việc chán ghét bọn họ, xem bọn họ như ác ma nhưng bản thân bọn họ thường tự xưng là huyết tộc ý chỉ sự cao quý của bản thân hơn.
Đệ nhất thuỷ tổ lại tiếp tục hỏi.
“ Vậy nếu như giết In thì sao? Bọn họ có nổi điên huỷ diệt thế giới này không?”
Người sau nghe được thì trầm mặc, không khí có chút nặng nề, tựa hồ như là đồng ý với ý kiến của đệ nhất thuỷ tổ, mãi một lúc sau mới lên tiếng.
“ Ngươi đã nghĩ kỹ vậy thì làm thôi, tồn vong tộc ta dựa cả vào ngươi, ta sẽ thuyết phục hội đồng thuỷ tổ.”
“ Được rồi, nhờ ngươi!”
Đệ nhất thuỷ tổ nói xong thì cả căn phòng im lặng dường như người kia đã đi rồi, cảm ứng một thoáng xác nhận là chỉ có một mình mình thì đệ nhất thuỷ tổ khẽ nhếch miệng, nụ cười có chút thâm ý, hắn cũng không nói ra hoàn toàn kế hoạch cho người kia.
Đúng là hắn có ý định bắt In thôi không giết nhưng còn đoạn sau xử lý thì đệ nhất thuỷ tổ không nói, nếu như thành công thì hắn sẽ thống trị chẳng những thế giới này mà còn nhiều thế giới khác, hắn muốn kiểm soát In, hắn muốn chuyển hoá In thành Vampire thuộc cấp của mình.
So sánh với làm tổ một tộc, đẩy lùi quân địch hay dùng In làm con tin đổi lấy lợi ích thì hắn muốn kiểm soát được In, lợi ích có nhiều cũng làm sao bằng khống chế đội quân hùng mạnh nhất trong các thế giới ở hiện tại được, lúc đó muốn làm gì làm muốn gì có đó không sướng hơn sống chui nhủi dưới lòng đất, chỉ tử thủ lấy một thế giới tàn phá hay sao.
.
.
— QUẢNG CÁO —
Chiến trường Tokyo, nơi này từng là một trong những thành phố hiện đại bậc nhất thế giới với người dân đông đảo, các toà nhà cao chọc trời, tuy nhiên giờ đây chỉ còn lại là tàn tích đổ nát.
Các toà nhà cao tầng có gãy ngang, có đổ sụp, có bám đầy bụi bẩn, bên dưới đường tràn đầy hài cốt xe với phần sắt đã rỉ sét, xa xa có hàng loạt hố to to nhỏ nhỏ trải rộng mặt đất, xung quanh hố to bán kính một cây số là một mảng trụi lủi, không có thứ gì ngoài cát với bụi trong không khí thỉnh thoảng lan tràn lấy phóng xạ mang đầy khí tức chết chóc.
Tuy nhiên nơi này cũng không yên tĩnh, hiện giờ bên trong vang lên đầy tiếng súng đạn, chém giết không ngớt, liên tục có người bị đạn bắn trúng chết, có người thì bị đao chặt đứt đôi, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất mang theo đầy vị tanh tưởi.
Nằm trên vũng máu là đầy rẫy xác chết, có thủng đầu não chảy ra mặt đất nằm co giật, có bị đứt người ruột gan tràn ra đất đang đưa tay cầm lấy cố nhét vào lại trong bụng, thỉnh thoảng xung quanh vung vãi đầy tay cụt chân đứt, thịt xương nát bét nhầy nhụa.
Khung cảnh chiến trường chết chóc không khác gì địa ngục, ai nhát gan nhìn thấy cảnh này có thể bị doạ cho chết khiếp.
Bên trên bầu trời máy bay đang rượt đuổi lấy nhau, hai phe cũng liên tục vận chuyển binh lực đến tiếp viện cho chiến trường.
Lúc này, mảng chiến trường phía đông đang giao tranh hết sức kịch liệt, một thiếu niên mười mấy tuổi tóc đen mang trang phục màu đen, viền xanh lá cây mang trong tay một thanh kiếm nhật sóng đao đen nhánh, phần lưỡi hiện lên mảng mảng màu xanh đưa tay nâng lên thanh kiếm đỡ lấy đòn chém từ kẻ địch phía trước, nhanh chóng hất tay ra một đong chém mạnh chéo từ vai xuống tận mạn sườn như muốn tách đôi đối thủ, máu tươi văng tung toé lên mặt hắn nhưng hắn dường như không cảm nhận được nó mà vẫn tiếp tục xông về phía trước, kiếm trên tay không ngừng chém giết kẻ địch.
Bên cạnh hắn, một thiếu nữ trạc tuổi mặc một bộ báy ngắn quá gối, gương mặt tinh xảo, trên tay cầm lấy liêm đao như lưỡi hái tử thần đang tiến vào bọc lấy bên sườn trái thiếu niên hình thành nên đội hình tam giác mũi nhọn cắt ngang vào trong đội hình quân địch.
Xung quanh và hai bên cũng theo sau lấy vài người đồng đội khác đang vũng vẫy vũ khí giết địch.
Gần kế đó thì có một đội dẫn đầu bởi một thiếu niêm tóc trắng, gương mặt có chút âm nhu trắng chạch như thiếu máu, trên thân mặc trang phục trắng viền đỏ, trên tay cầm lấy một thanh kiếm chuôi vàng thân thân kiếm đen sâu, lưỡi kiếm hiện lên từng vằn đỏ rõ triệt như từng tia máu tươi.
Vừa chém giết hắn vừa mở miệng hô lớn.
“ Yu, mau chóng chặt ngang đội hình quân địch tạo thành lổ hổng, cậu bên mạn phải cắt chéo sang hướng trái, tớ cắt từ mạng trái chéo sang hướng phải tạo thành lát cắt chữ X, phía sau sẽ mau chóng có đội khác giải quyết số quân địch bị cắt ra này.
Sau đó đánh thọc hai mạn sườn ngoài vào tạo thành thế bao vây.”
Bên đây, Yu vừa nghe được thì nâng kiếm chém bay một tên địch ra ngoài, quay đầu trả lời.
“ Được Mika, sau trận chiến này chúng ta sẽ được nghỉ ngơi một ngày, đến lúc đó sẽ ăn món thịt nướng cậu thích nhất, tổ chức một buổi ăn mừng.”
Mika bên đây nghe được ngay lập tức la