Tay Trầm Thước Hi thật lạnh, lúc chạm vào mang theo hơi lạnh nhè nhẹ, mỗi một cái chạm đều như mang theo tia điện, Hạ Nhân giãy giụa ngồi dậy, nàng cắn cắn môi, mặt đầy hoa đào nhìn Trầm Thước Hi. Một lọn tóc tùy ý rủ trước trán, cộng thêm dáng vẻ muốn nói lại như không của nàng, cực giống một tiểu yêu tinh đang muốn câu dẫn người.
Trầm Thước Hi làm như ngờ nghệch, nghiêng nghiêng đầu hỏi,
- Cô hôm nay làm sao thế?
Hạ Nhân hoàn toàn bị câm nín, nàng làm sao? Nàng ngược lại muốn hỏi Trầm Thước Hi một chút là nàng ta bị làm sao? Tại sao.....tại sao lại luôn luôn có những hành động khiến cho người ta hiểu lầm như thế?
Trầm Thước Hi nhìn nàng, cau mày lại,
- Cô hôm nay có nhiều phản ứng thật kì quái.
Kì quái? Hạ Nhân mím mím môi, nhìn Trầm Thước Hi thử dò xét hỏi:
- Chẳng lẽ, trước kia, với người khác, cô cũng từng làm những chuyện như vậy?
Trầm Thước Hi nhìn nàng, vô cùng đơn giản trả lời:
- Xoa bóp cũng chỉ là một loại vận động giúp cơ thể buông lỏng, dĩ nhiên cũng đã làm qua, chẳng qua là tôi không nghĩ đến........Hạ tổng ngài lại nhạy cảm như vậy.
Nhạy cảm như vậy - -
Lời này cứ chạy qua chạy lại trong đầu Hạ Nhân nhiều nhiều lần, làm cho nàng bị đả kích đến rỉ máu trong lòng, để tỏ ra ta đây bình thường không sao, nàng chỉ có thể ngoan ngoãn nằm xuống.
Trầm Thước Hi nhìn dáng vẻ nhu thuận này của nàng thì ngoắc ngoắc môi. Hạ Nhân vốn thích màu hồng, cho dù là áo ngủ thì cũng là hồng ren. Vóc người của nàng rất tốt, động tác nửa nằm này khiến cho cái váy ngủ mượt mà vừa vặn bao phủ lên cặp mông của nàng. Trầm Thước Hi có một loại xung động muốn tiến đến và bóp một cái.
Không có biện pháp, nàng chỉ có thể mượn động tác đấm bóp, tay chậm rãi trượt đến mông của Hạ Nhân, nhẹ nhàng nắn bóp.
Hạ Nhân hít sâu một ngụm khí, thân thể nóng rất nóng, rõ ràng chỉ là đấm bóp, nhưng thân thể của nàng hết thảy lại như bị bàn tay của Trầm Thước Hi điều khiển, chủ yếu nhất là.........nàng nhịn không được mà lại phát ra âm thanh tựa hồ là bị Trầm Thước Hi nghe được hết. Trầm Thước Hi lại giống như là đang trêu đùa nàng, cư nhiên lại dùng sức một cái........
Đến cuối cùng, Hạ Nhân chỉ có thể đem đầu vùi vào trong gối, cố gắng chịu đựng không lên tiếng, cả người cũng phát run lên.
Trầm Thước Hi nhìn bộ dạng ẩn nhẫn của Hạ Nhân, trong lòng cao hứng vô cùng, nhưng rút cục cũng không thể khi dễ quá mức, cuối cùng, thủ pháp của nàng biến đổi, cố ý day day theo các huyệt vị của Hạ Nhân.
- Đau quá.........
Hạ Nhân nhịn không được kêu khẽ, nàng cũng có thể cảm nhận được thủ pháp của Trầm Thước Hi có biến hóa, huyệt vị bị nhấn vừa đau xót vừa tê dại. Trầm Thước Hi vỗ vỗ cái mông của Hạ Nhân:
- Kiên nhẫn một chút, đừng thi thoảng lại phát ra những tiếng kêu khiến cho người ta liên tưởng đến những thứ không đứng đắn kia.
Liên tưởng đến những thứ không đứng đắn.........! ! !
Hạ Nhân thật muốn mắng chửi người, Trầm Thước Hi rút cục là muốn cái gì a, như thế nào lại có thể khi dễ người như vậy.
Mặc dù trong lòng kìm nén đến phát hỏng, nhưng bị Trầm Thước Hi cho một kích như vậy, Hạ Nhân cũng không dám lên tiếng nữa. Lần này cơ thể nàng cảm thụ cũng không phải cảm giác thoải mái cũng như tê dại của lúc nãy, mà thực sự là đau đớn đến như ăn đánh thật. Nàng cắn môi cố gắng nín nhịn, dần dần, tựa hồ đúng như lời Trầm Thước Hi nói vậy, cảm giác đau đớn không còn thấy nữa, thân thể của nàng giống như là đang trôi lơ lửng giữa những đám mây, rất thả lỏng. Mơ mơ hồ hồ, Hạ Nhân cứ như thế mà chậm rãi ngủ.
Trầm Thước Hi đem Hạ Nhân lật ngửa lại, chuẩn bị đầy đủ gói đầu cho nàng, cúi nhìn chằm chằm dung nhan xinh đẹp của người kia, Trầm Thước Hi cưng chiều cười. Nhẹ nhàng lấy tay vuốt vuốt sống mũi của nàng ấy:
- Tiểu heo đần~
Thật đã rất lâu không có ngủ một giấc nào ngon ngư vậy.......
Hạ Nhân ngày hôm sau tỉnh dậy, nàng mê đắm nhìn chằm chằm khuôn mặt người đang nằm đối diện nàng, tay nàng đang ôm eo Trầm Thước Hi, nửa ngày cũng không hồi phục lại tinh thần.
Hạ Nhân biết rằng Trầm Thước Hi rất đẹp, nhưng quan sát ở khoảng cách gần như vậy.......da thịt nhẵn nhụi câu người thế kia, đuôi mắt hơi cong.......lông mi thật dài........
Vốn là ngày hôm qua thân thể hành hạ, chà đạp lăn qua lăn lại một trận, hơn nữa sáng sớm thức dậy tinh lực còn đang dư thừa, ma xui quỷ khiến, Hạ Nhân thân thể hơi nghiêng về phía trước, hôn nhẹ một cái lên môi Trầm Thước Hi.
Thơm quá, thật là hảo mềm, hảo ngọt.......
Hạ Nhân si mê vuốt vuốt miệng mình, ánh mắt say mê. Bất thình lình, Trầm Thước Hi mở mắt, con mắt đen láy nhìn nàng chằm chằm không chớp, Hạ Nhân bị dọa sợ đến run lên, thiếu chút nữa đã lăn từ trên giường xuống đất.
- Hạ tổng, sớm a~
Mới vừa làm xong hành động chiếm tiện nghi của người khác nên Hạ Nhân chột dạ cực kỳ, nàng sờ sờ lõ tai, đưa lưng về phía Trầm Thước Hi rồi vội vàng đứng dậy:
- Sớm, tôi sáng nay có chuyện, không ăn sáng ở nhà, chính cô tự mình ăn đi, bye bye
Trầm Thước Hi một tay chống đầu, tự tiếu phi tiếu nhìn chằm chằm bóng lưng Hạ Nhân. Hạ Nhân bỗng nhiên có cảm giác như đạp phải bàn chông, nàng không dám dừng lại nhìn, mặc xong quần áo rồi vội vội vàng càng rửa mặt mũi chạy lấy người.
Nhìn dáng vẻ vội vàng trốn chạy của ai kia, Trầm Thước Hi nằm trở lại trên giường, trên mặt nàng mang nụ cười thỏa mãn, tay cũng vô thức mân mê môi của mình, đôi môi khẽ mở, ôn nhu nói:
- Đứa ngốc~
* * * * *
Hôm nay Hạ Nhân cả ngày vô cùng khác thường, cả ngày đứng ngồi không yên.
Đến cuối cùng, nàng chịu không nổi, đem cả chồng văn kiện đều đẩy qua một bên, lấy ra điện thoại di động.
Trăm sự không hiểu hỏi 100⁰........
Đối với người cô đơn không có nổi một bằng hữu thì đây là phương pháp đúng đắn nhất.
Hạ Nhân nhìn chằm chằm điện thoại di động, tạo một chủ đề mới.
--[ Nếu như có một người, đột nhiên khiến cho bản thân sinh ra ham muốn đặc biệt mãnh liệt, người ta căn bản là nghiêm túc, nhưng bản thân lại cảm thấy trong người như lửa đốt, thậm chí chỉ một động tác nhỏ thôi cũng làm cho tim đập nhanh không dứt, nguyên nhân là gì? ]--
Hạ Nhân gắt gao nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, giống như là đang thực hiện một loại nghi thức nào đó vô cùng nghiêm túc. Đến khi nhận được câu trả lời, lỗ tai của nàng càng ngày càng nóng lên.
Bình luận trên mạng vô cùng đặc sắc:
- Người qua đường 1: Chúc mừng, bạn đã thành công trở thành một cầm thú.
- Người qua đường 2: Cái này còn phải hỏi sao? Đây là phát tình rồi nga! Nhào tới!
- Người qua đường 3: Bạn yêu đối phương.
- +1
- +2
- +3
.........
Yêu Trầm Thước Hi? Hạ Nhân đang mơ mơ màng màng, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, nàng cả kinh, chợt đem điện thoại dấu kĩ.
- Cô không có tay hay sao? Vì sao đi vào không gõ cửa?
Đối mặt với sự tức giận của Hạ Nhân, Hạ Dĩnh ngược lại lại tỏ ra vui vẻ yêu kiều lơ đễnh, trong tay nàng ta cầm một cái túi, đi thẳng đến trước mặt Hạ Nhân.
Hạ